Bước tới nội dung

Jorginho (cầu thủ bóng đá, sinh tháng 12 năm 1991)

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Jorginho
Jorginho thi đấu trong màu áo Chelsea vào năm 2021
Thông tin cá nhân
Tên đầy đủ Jorge Luiz Frello Filho[1]
Ngày sinh 20 tháng 12, 1991 (32 tuổi)[2]
Nơi sinh Imbituba, Brazil
Chiều cao 1,8 m (5 ft 11 in)[2]
Vị trí Tiền vệ
Thông tin đội
Đội hiện nay
Arsenal
Số áo 20
Sự nghiệp cầu thủ trẻ
Năm Đội
2007–2010 Verona
Sự nghiệp cầu thủ chuyên nghiệp*
Năm Đội ST (BT)
2010–2014 Verona 89 (11)
2010–2011 Sambonifacese 31 (1)
2014–2018 Napoli 133 (2)
2018–2023 Chelsea 143 (21)
2023– Arsenal 1 (0)
Sự nghiệp đội tuyển quốc gia
Năm Đội ST (BT)
2016– Ý 52 (5)
Thành tích huy chương
Đại diện cho  Ý
Bóng đá nam
Giải vô địch bóng đá châu Âu
Vô địch Châu Âu 2020
UEFA Nations League
Vị trí thứ ba Ý 2021
Vị trí thứ ba Hà Lan 2023
Siêu cúp Liên lục địa CONMEBOL–UEFA
Á quân Anh 2022
*Số trận ra sân và số bàn thắng ở câu lạc bộ tại giải quốc gia, chính xác tính đến ngày 4 tháng 2 năm 2023
‡ Số trận ra sân và số bàn thắng ở đội tuyển quốc gia, chính xác tính đến ngày 24 tháng 3 năm 2024

Jorge Luiz Frello Filho, thường được biết đến với tên gọi Jorginho (tiếng Ý: [(d)ʒorˈ(d)ʒiɲɲo], phát âm tiếng Bồ Đào Nha[ʒɔʁˈʒĩj̃u]; sinh ngày 20 tháng 12 năm 1991), là một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp hiện đang thi đấu ở vị trí tiền vệ cho câu lạc bộ Premier League Arsenalđội tuyển bóng đá quốc gia Ý.

Sinh ra ở Brasil, Jorginho chuyển đến sống tại Ý từ năm 15 tuổi, Jorginho bắt đầu sự nghiệp tại Verona và chuyển đến Napoli vào tháng 1 năm 2014. Tại Napoli, anh thi đấu tổng cộng 160 trận và có được danh hiệu vô địch Coppa ItaliaSupercoppa Italiana. Mùa hè năm 2018, anh đến Chelsea với phí chuyển nhượng hơn 50 triệu £ và có dược danh hiệu vô địch UEFA Europa League trong mùa giải đầu tiên. Trong mùa bóng 2020–21, anh cùng Chelsea giành chức vô địch UEFA Champions League.

Ở cấp độ quốc tế, anh ấy đã đại diện cho Ý, ra mắt quốc tế vào năm 2016, trong trận ra mắt thi đấu của anh ấy diễn ra vào năm sau. Anh ấy là một phần của đội tuyển Ý giành chức vô địch UEFA Euro 2020 và được điền tên vào Đội hình tiêu biểu cho những màn trình diễn của mình. Năm 2021, anh được vinh danh là Cầu thủ nam xuất sắc nhất năm của UEFA và đứng thứ ba trong cuộc bình chọn Quả bóng vàng.

Đầu đời

[sửa | sửa mã nguồn]

Jorginho sinh ra ở Imbituba thuộc bang Santa Catarina của Brazil[3] nhưng chuyển đến Ý ở tuổi 15.[4][5] Anh là người gốc Ý thông qua ông cố nội là Giacomo Frello đến từ Lusiana, Veneto, và kết quả là đã được nhập quốc tịch Ý.

Anh ấy đã ghi công mẹ của mình trong việc khuyến khích tình yêu bóng đá của anh ấy. Sau khi phát hiện ra mình bị người đại diện bóc lột tài chính khi còn chơi cho đội trẻ Verona, Jorginho gần như bỏ trò chơi và muốn quay trở lại Brazil, nhưng ghi nhận một cuộc điện thoại đầy xúc động với mẹ anh ấy vì đã truyền cảm hứng cho anh ấy kiên trì và tiếp tục chơi.

Thần tượng thời thơ ấu của anh ấy là cầu thủ Romania Gheorghe Hagi, điều này dẫn đến việc bạn bè đặt cho anh ấy biệt danh là Haginho .

Sự nghiệp câu lạc bộ

[sửa | sửa mã nguồn]

Hellas Verona

[sửa | sửa mã nguồn]

Jorginho trưởng hành từ lò đào tạo trẻ của Verona. Tháng 6 năm 2010, anh được đem cho mượn tại đội bóng thi đấu tại giải Serie C2Sambonifacese và trong mùa bóng thi đấu chuyên nghiệp đầu tiên, anh ra sân 31 trận, ghi được 1 bàn thắng và có 10 đường chuyền thành bàn.[6] Trở lại Verona trong mùa giải sau đó, Jorginho giúp đội bóng lọt vào trận play-off tranh suất thăng hạng Serie A nhưng phải đợi đến mùa giải 2012–13, mùa giải mà Jorginho có 41 trận tại Serie B, Verona mới thăng hạng thành công.[7]

Ngày 25 tháng 9 năm 2013, Jorginho có bàn thắng đầu tiên tại Serie A khi thực hiện thành công quả phạt đền gỡ hòa 2-2 cho Verona trước Torino.[8] Bốn ngày sau đó, anh tiếp tục lập công từ chấm phạt đền đem về chiến thắng 2-1 trước Livorno.[9] Ngày 20 tháng 10, Jorginho lập cú đúp phạt đền trong trận thắng Parma 3-2.[10]

Trong nửa đầu mùa giải thi đấu cho Verona tại Serie A 2013-14 trước khi chuyển đến Napoli, Jorginho ghi được tổng cộng 7 bàn thắng trong 18 trận và giúp Verona đứng ở vị trí thứ 6.[11]

Jorginho chơi cho Napoli năm 2016.

Ngày 18 tháng 1 năm 2014, Jorginho trở thành cầu thủ của Napoli theo bản hợp đồng có thời hạn bốn năm rưỡi với phí chuyển nhượng ban đầu là 5,5 triệu và Napoli sẽ trả thêm 5 triệu € nữa vào cuối mùa giải.[12] Ngày 25 tháng 1, anh có trận đấu đầu tiên cho Napoli trong trận hòa 1-1 với Chievo tại Serie A. Ngày 12 tháng 2, anh ghi bàn thắng ấn định chiến thắng 3-0 của Napoli trước Roma tại trận bán kết lượt về Coppa Italia[13] để Napoli tiến vào trận chung kết gặp Fiorentina. Jorginho đã chơi trọn vẹn 90 phút trận chung kết này và có được danh hiệu đầu tiên cùng Napoli sau khi đánh bại Fiorentina 3–1.[14]

Trong trận Siêu cúp bóng đá Ý 2014 tổ chức tại Doha ngày 22 tháng 12 năm 2014, Jorginho là người thực hiện quả sút đầu tiên cho Napoli trong loạt sút luân lưu nhưng cú sút của anh đã bị thủ môn Gianluigi Buffon cản phá. Tuy nhiên Napoli vẫn giành chiến thắng chung cuộc sau đó.[15] Anh có bàn thắng duy nhất trong mùa giải 2014-15 ở trận hòa 2-2 với Udinese tại Coppa Italia.[16] Jorginho gặp nhiều khó khăn và không có nhiều cơ hội đá chính dưới thời huấn luyện viên Rafael Benítez nhưng trở thành trụ cột tại Napoli trong sơ đồ ba tiền vệ của tân huấn luyện viên Maurizio Sarri đến Napoli từ mùa bóng 2015–16.[17]

Ngày 17 tháng 8 năm 2017, Jorginho có bàn thắng đầu tiên cho Napoli tại đấu trường Châu Âu với pha thực hiện phạt đền thành công ấn định chiến thắng 2-0 trước OGC Nice.[18] Ngày 26 tháng 11 năm 2017, anh ghi bàn thắng duy nhất trong trận đấu với Udinese với pha đá bồi thành công sau khi thủ môn Simone Scuffet cản được cú phạt đền của anh.[19]

Trong khoảng thời gian thi đấu cho Napoli, Jorginho đã thi đấu tổng cộng 160 trận trên mọi đấu trường.[20]

Mùa giải 2018–19

[sửa | sửa mã nguồn]

Ngày 14 tháng 7 năm 2018, Jorginho ký hợp đồng năm năm với Chelsea ngay trong ngày huấn luyện viên Maurizio Sarri trở thành huấn luyện viên trưởng mới của đội bóng nước Anh. Thương vụ chuyển nhượng Jorginho có giá trị vào khoảng 57 triệu £ và anh sẽ khoác áo số 5 ở Chelsea.[21] Trước đó anh đã ở rất gần việc trở thành cầu thủ của Manchester City.[22] Jorginho có trận đấu chính thức đầu tiên cho Chelsea vào ngày 5 tháng 8 tại trận Siêu cúp Anh 2018 với Manchester City, trận đấu mà Chelsea đã để thua 2-0.[23] Sáu ngày sau đó, anh có lần đầu tiên ra sân tại Premier League và cũng ngay lập tức có được bàn thắng đầu tiên tại giải đấu này, từ một quả phạt đền trong chiến thắng 3-0 trước Huddersfield Town.[24]

Trong trận đấu thứ ba của mình tại Premier League gặp Newcastle United, Jorginho phá kỷ lục về chuyền bóng thành công của một cầu thủ Chelsea tại giải đấu này với 158 đường chuyền thành công.[25] Đến vòng đấu thứ sáu gặp West Ham United ngày 23 tháng 9, Jorginho phá kỷ lục về số đường chuyền thành công trong một trận đấu tại Premier Legue với con số 180, vượt qua kỷ lục cũ của tiền vệ İlkay Gündoğan của Manchester City.[26] Jorginho cùng Sarri có chuỗi trận bất bại tại 12 vòng đấu đầu tiên của Premier League 2018-19 cho đến trận thua Tottenham 3-1, trận đấu mà Jorginho bị vô hiệu hóa và chỉ có 52 đường chuyền, trong đó có 25 đường hướng lên phía trước.[27]

Ngày 24 tháng 2 năm 2019, trong trận Chung kết Cúp EFL 2019 giữa Chelsea với Manchester City, sau khi hai đội hòa nhau 0–0 trong 120 phút thi đấu, Jorginho là người thực hiện quả phạt đền đầu tiên trong loạt sút luân lưu của Chelsea nhưng anh đã đá hỏng. Chung cuộc Manchester City giành chiến thắng 4–3.[28] Trong trận thắng 2-0 trước Tottenham ngày 27 tháng 2, anh phá vỡ kỷ lục về số đường chuyền nhiều nhất mà không có kiến tạo nào tại Premier League trong một mùa giải, với 2.332 đường chuyền.[29] Việc chuyền bóng nhiều nhưng thiếu hiệu quả khiến anh bị các cổ động viên Chelsea chế giễu và la ó ở một số trận đấu.[30] Ngày 3 tháng 3, anh là người đem về chiến thắng 2-1 của Chelsea trước Fulham với một cú dứt điểm đẳng cấp ngay sát vòng cấm địa.[31]

Ngày 29 tháng 5, Jorginho có được danh hiệu đầu tiên cùng với Chelsea sau khi thi đấu trọn 90 phút chiến thắng 4–1 trước Arsenal trong trận Chung kết UEFA Europa League 2019.[32]

Mùa giải 2019–20

[sửa | sửa mã nguồn]
Jorginho chơi cho Chelsea năm 2019.

Sau khi Maurizio Sarri rời Chelsea, Jorginho vẫn tiếp tục gắn bó với đội chủ sân Stamford Bridge. Trong trận tranh Siêu cúp châu Âu với Liverpool, anh là người gỡ hòa 2-2 cho Chelsea ở phút 101 từ chấm phạt đền. Trong loạt sút luân lưu sau đó anh tiếp tục thực hiện thành công nhưng Chelsea đã để thua chung cuộc 5-4.[33] Anh có bàn thắng đầu tiên tại Giải Ngoại hạng Anh 2019-20 cũng từ chấm phạt đền trong trận thắng Brighton 2-0 ngày 28 tháng 9.[34] Ngày 2 tháng 11, ở phút thứ 5 của trận đấu với Watford tại vòng 11 Premier League, Jorginho từ khu vực giữa sân đã thực hiện đường chuyền dài 37 mét loại bỏ hàng phòng ngự của Watford, giúp Tammy Abraham ghi bàn mở tỉ số cho Chelsea.[35]

Ngày 5 tháng 11, anh lập cú đúp từ chấm phạt đền trong cuộc lội ngược dòng của Chelsea cầm hòa 4-4 trước Ajax tại vòng bảng UEFA Champions League 2019–20 khi mà đã bị dẫn trước đến 4-1.[36] Ngày 29 tháng 12, trong bối cảnh Chelsea đang bị Arsenal dẫn trước 1-0, Jorginho được tung vào sân thay Emerson Palmieri giúp Chelsea lấy lại sự chủ động ở tuyến giữa và cũng chính anh là người ghi bàn gỡ hòa 1-1 ở phút 83 khi đệm bóng vào lưới trống từ đón hụt bóng của thủ thành Bernd Leno. Ở pha phản công sau đó bốn phút, Tammy Abraham ấn định chiến thắng chung cuộc 2-1 cho Chelsea.[37]

Mùa giải 2020–21

[sửa | sửa mã nguồn]

Jorginho là cầu thủ đầu tiên của Chelsea lập công trong mùa giải mới 2020-21 với cú đá phạt đền thành công ở trận thắng Brighton 3-1 vòng 1 Ngoại hạng Anh ngày 14 tháng 9 năm 2020.[38] Đến vòng đấu tiếp theo ngày 20 tháng 9 gặp Liverpool cũng là trận đấu thứ 100 của anh trong màu áo Chelsea, Jorginho có lần đá hỏng phạt đền đầu tiên tại Chelsea khi thủ môn Alisson bắt bài kiểu đá phạt 'nhảy chân sáo' quen thuộc của anh.[39][40] Ngày 3 tháng 10, anh lập cú đúp từ chấm phạt đền trong trận thắng đậm Crystal Palace 4-0 và anh là cầu thủ đầu tiên làm được điều này cho Chelsea tại đấu trường Premier League kể từ sau Frank Lampard vào tháng 3 năm 2010.[41]

Sau khi Jorginho một lần nữa đá hỏng phạt đền trong trận thắng FK Krasnodar tại UEFA Champions League, huấn luyện viên Lampard đã thừa nhận việc cân nhắc tước quyền đá phạt đền của Jorginho để trao cơ hội cho Timo Werner.[42] Sau khi đá phạt đền thành công trong trận lượt về gặp lại Krasnodar tại Champions League,[43] Jorginho lại một lần nữa thất bại trên chấm phạt đền khi Chelsea đang bị Arsenal dẫn 3-1 ngày 26 tháng 12. Đây là lần thứ 2 Jorginho sút hỏng penalty ở Premier League 2020-21 và anh là cầu thủ tiếp theo của Chelsea sút hỏng 2 quả penalty trong một mùa giải, sau Frank Lampard ở Premier League 2013-14.[44]

Ngày 4 tháng 2 năm 2021, cú đá phạt đền của Jorginho giữa hiệp một giúp Chelsea thắng trận thứ hai liên tiếp dưới trướng tân huấn luyện viên Thomas Tuchel. Anh không đá 11m theo kiểu nhảy chân sáo quen thuộc, mà sút ngay về góc thấp bên trái đánh bại thủ môn Hugo Lloris của Tottenham.[45] Ba ngày sau đó, anh ấn định chiến thắng 2-1 trước Sheffield United cũng từ chấm phạt đền.[46] Đến ngày 8 tháng 3, Jorginho đảm bảo chiến thắng trước Everton với quả phạt đền thành công ở phút 65.[47]

Ngày 18 tháng 5, anh cân bằng kỷ lục ghi bàn từ chấm phạt đền trong một mùa giải tại Ngoại hạng Anh của James Milner (7 bàn) trong trận thắng quan trọng 2-1 trước Leicester City giúp Chelsea giành ưu thế rất lớn trong cuộc đua giành vé tham dự Champions League mùa sau.[48] Jorginho kết thúc mùa giải với chức vô địch UEFA Champions League cùng Chelsea sau trận thắng Manchester City 1-0 tại trận chung kết ngày 29 tháng 5[49] và là cầu thủ ghi nhiều bàn thắng nhất cho Chelsea tại Premier League 2020-21 với 7 bàn thắng (tất cả đều từ chấm 11m).[50] Anh cũng được UEFA chọn vào đội hình tiêu biểu của Champions League 2020–21 gồm 23 cầu thủ.[51]

Mùa giải 2021–22

[sửa | sửa mã nguồn]

Jorginho được tung vào sân thay thế trong trận tranh Siêu cúp châu Âu 2021 với Villarreal vào ngày 12 tháng 8, trận đấu mà Chelsea thắng 6–5 trên chấm phạt đền. Anh ấy đã thực hiện và ghi bàn thứ năm trong loạt sút luân lưu. Vào ngày 26 tháng 8 năm 2021, Jorginho được vinh danh là Cầu thủ nam xuất sắc nhất năm của UEFA, đánh bại đồng đội ở Chelsea và Tiền vệ nam xuất sắc nhất của UEFA, N'Golo Kanté, cũng như tiền vệ của Manchester City, Kevin De Bruyne.

Vào ngày 8 tháng 10, Jorginho là một trong năm cầu thủ Chelsea được đưa vào danh sách rút gọn 30 người cuối cùng cho Quả bóng vàng 2021. Vào ngày 30 tháng 10, anh thực hiện một quả phạt đền trong chiến thắng 3–0 trước Newcastle. Bằng cách đó, anh trở thành cầu thủ đầu tiên trong lịch sử Premier League có 10 bàn thắng liên tiếp từ chấm phạt đền. Vào ngày 29 tháng 11, anh đứng thứ ba trong Quả bóng vàng, sau người chiến thắng Lionel MessiRobert Lewandowski.

Jorginho đá chính cho Chelsea trong trận bán kết FIFA Club World Cup 2021, chơi hiệp một trước khi vào sân thay cho N'Golo Kante. Anh ấy là cầu thủ dự bị không được sử dụng khi Chelsea đánh bại Palmeiras trong trận chung kết để giành chức vô địch Club World Cup đầu tiên.

Ngày 31 tháng 1 năm 2023,Jorginho chính thức gia nhập câu lạc bộ Arsenal, theo bản hợp đồng có thời hạn 1 năm rưỡi với mức phí 12 triệu bảng.[52] Anh có trận ra mắt cho Arsenal vào ngày 4 tháng 2, trong trận thua 0-1 trước Everton.[53]

Sự nghiệp đội tuyển quốc gia

[sửa | sửa mã nguồn]

Jorginho có thể chọn thi đấu cho đội tuyển Ý hoặc đội tuyển Brazil và đã từng được triệu tập vào đội U-21 Ý nhưng không có cơ hội ra sân.[54] Tháng 3 năm 2016, anh được huấn luyện viên Antonio Conte triệu tập vào đội tuyển Ý chuẩn bị cho các trận đấu giao hữu với Tây Ban NhaĐức.[55] Ngày 24 tháng 3, anh có trận đấu đầu tiên trong màu áo đội tuyển Ý khi vào sân thay cho Marco Parolo ở phút cuối trận hòa 1–1 trước Tây Ban Nha trên Sân vận động Friuli tại Udine.[56] Anh có tên trong danh sách sơ bộ 30 cầu thủ Ý tham dự Euro 2016 nhưng bị huấn luyện viên Conte loại khỏi danh sách 23 cầu thủ sau cùng.

Ngày 7 tháng 9 trong 2018, trong trận đấu đầu tiên của đội tuyển Ý tại UEFA Nations League với Ba Lan, Jorginho có bàn thắng đầu tiên trong màu áo đội tuyển quốc gia bằng quả phạt đền thành công ở phút 78 ấn định tỷ số 1–1 của trận đấu.[57] Bàn thắng tiếp theo của anh cho đội tuyển quốc gia đến một năm sau đó, trong chiến thắng 2-1 trước Phần Lan tại Vòng loại Euro 2020, cũng từ chấm phạt đền.[58] Ngày 12 tháng 10 năm 2019, Jorginho lại ghi bàn từ chấm phạt đền đem về chiến thắng 2-0 trước Hy Lạp, chính thức điền tên đội tuyển Ý vào danh sách các đội tuyển sẽ tham dự Euro 2020.[59]

Tháng 6 năm 2021, Jorginho có tên trong đội hình đội tuyển Ý tham dự Euro 2020 của huấn luyện viên Roberto Mancini.[60] Ngày 6 tháng 7, sau 120 phút hòa 1-1 với Tây Ban Nha tại trận bán kết, anh là người đá thành công quả luân lưu quyết định bằng phong cách nhảy chân sáo quen thuộc, giúp Ý thắng 4-2 để vào trận chung kết.[61][62] Trong trận chung kết ngày 11 tháng 7 gặp đội tuyển Anh, đội tuyển Ý một lần nữa phải bước vào loạt sút luân lưu và Jorginho có cơ hội ở lượt sút thứ năm để kết liễu đội Anh nhưng đã không thể đánh bại thủ môn Jordan Pickford. Nhưng sau cùng thủ môn Gianluigi Donnarumma trở thành người hùng đem về chức vô địch Euro thứ hai cho Ý khi cản phá thành công quả sút sau đó của Bukayo Saka.[63]

Tại Euro 2020, Jorginho là cầu thủ thi đấu nhiều nhất không tính thủ môn với 705 phút, chỉ được huấn luyện viên Mancini cho ra nghỉ đúng 15 phút cuối trận thắng Wales 1-0 ở lượt cuối vòng bảng. Anh là cầu thủ chạy nhiều nhất với 86,6 km, ngoài ra cùng với Manuel Akanji là hai người có số lần thu hồi bóng nhiều nhất giải đấu với 46 lần. Tính cả giải, Jorginho có 25 lần chặn đứng các đợt tấn công của đối phương - một kỷ lục của các vòng chung kết Euro, tính từ khi Opta bắt đầu thống kê hạng mục này năm 1980.[64][65] Anh là một trong bốn tuyển thủ Ý có tên trong đội hình tiêu biểu Euro 2020 do UEFA bình chọn.[66]

Phong cách thi đấu

[sửa | sửa mã nguồn]

Vị trí sở trường của Jorginho là deep-lying playmaker (tiền vệ tổ chức lối chơi lùi sâu), sự khác biệt của anh so với Andrea Pirlo là ở chỗ Jorginho có xu hướng lùi sâu giữ vị trí chứ không dâng cao khi tấn công như người đàn anh, đây cũng là điểm khác biệt lớn nhất giữa một deep-lying playmaker như Jorginho và một Regista như Pirlo. Vai trò của anh là một trạm trung chuyển của những đường chuyền, trước khi mở ra cơ hội ghi bàn với nhãn quan sắc bén, khả năng chuyền bóng tuyệt vời và trên hết là ý thức chiến thuật có một không hai.[27][67][68] Anh kết nối và luân chuyển bóng từ hàng thủ lên tuyến trên, điều tiết nhịp độ thi đấu, cũng như có mặt ở mọi điểm nóng để giúp đồng đội thoát pressing bằng kỹ năng chạm bóng.[69] Jorginho không phải là cầu thủ có nhiều pha kiến tạo thành bàn, hay trực tiếp ghi bàn nhưng thường xuyên tung ra những đường chuyền dài chính xác cho đồng đội phía trên và có tỷ lệ chuyền thành công cao bậc nhất châu Âu.[70] Tại Napoli và Chelsea dưới thời huấn luyện viên Maurizio Sarri, Jorginho đảm nhiệm vai trò chỉ huy hàng tiền vệ và thực hiện các chỉ dẫn của Sarri trên sân trong triết lý bóng đá gọi là "Sarri-ball".[71]

Tuy nhiên dù thi đấu ở vị trí thấp nhất hàng tiền vệ, Jorginho lại không có kỹ năng của một cầu thủ đánh chặn khi chọn vị trí không tốt khi phòng ngự và thiếu tốc độ, sự quyết liệt trong kèm người và truy cản đối phương.[27][72] Ngoài ra, vai trò của Jorginho là kiến thiết lối chơi cho toàn đội chứ không phải tạo đột biến từ khả năng chuyền bóng của mình. Do vậy, dù cầm bóng nhiều nhưng Jorginho ít khi để lại dấu ấn riêng.[73] Bù lại, anh có kỹ năng di chuyển không bóng thượng thừa, sẵn sàng áp sát để đối phương không đưa ra những tình huống gây nguy hiểm cho đội nhà. Kỹ năng xử lý bóng trong không gian hẹp cũng như chỉ đạo hàng phòng ngự nhằm khỏa lấp các khoảng trống của anh cũng được các chuyên gia đánh giá cao.

Jorginho cũng nổi tiếng với kiểu sút phạt đền độc đáo, với một cú nhảy lên ngay trước khi sút bóng và đạt tỷ lệ thành công cao.[74]

Thống kê sự nghiệp

[sửa | sửa mã nguồn]

Câu lạc bộ

[sửa | sửa mã nguồn]
Tính đến ngày 6 tháng 4 năm 2022[75]
Số lần ra sân và bàn thắng theo câu lạc bộ, mùa giải và giải đấu
Câu lạc bộ Mùa giải Giải vô địch Cúp quốc gia Cúp liên đoàn Châu lục Khác Tổng cộng
Hạng đấu Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn Trận Bàn
Sambonifacese (mượn) 2010–11 Lega ProSeconda Divisione 31 1 2 0 33 1
Hellas Verona 2011–12 Serie B 30 2 1 0 2[a] 0 33 2
2012–13 41 2 3 0 44 2
2013–14 Serie A 18 7 1 0 19 7
Tổng cộng 89 11 5 0 2 0 96 11
Napoli 2013–14 Serie A 15 0 4 1 19 1
2014–15 23 0 1 1 8[b] 0 1[c] 0 33 1
2015–16 35 0 1 0 2[d] 0 38 0
2016–17 27 0 4[e] 0 31 0
2017–18 33 2 1 0 5[f] 2 39 4
Tổng cộng 133 2 7 2 19 2 1 0 160 6
Chelsea 2018–19 Premier League 37 2 2 0 3 0 11[d] 0 1[g] 0 54 2
2019–20 31 4 4 0 1 0 7[e] 2 1[h] 1 44 7
2020–21 28 7 2 0 1 0 12[e] 1 43 8
2021–22 24 6 2 0 4 1 7[e] 2 2[i] 0 39 9
Tổng cộng 120 19 10 0 9 1 37 5 4 1 180 26
Tổng cộng sự nghiệp 373 33 24 2 9 1 56 7 7 1 469 44
  1. ^ Ra sân tại play-off thăng hạng Serie B
  2. ^ 2 lần ra sân tại UEFA Champions League, 6 lần ra sân tại UEFA Europa League
  3. ^ Ra sân tại Supercoppa Italiana
  4. ^ a b Ra sân tại UEFA Europa League
  5. ^ a b c d Ra sân tại UEFA Champions League
  6. ^ 4 lần ra sân và 2 bàn tại UEFA Champions League, 1 lần ra sân tại UEFA Europa League
  7. ^ Ra sân tại FA Community Shield
  8. ^ Ra sân tại UEFA Super Cup
  9. ^ 1 lần ra sân tại UEFA Super Cup, 1 lần ra sân tại FIFA Club World Cup

Quốc tế

[sửa | sửa mã nguồn]
Tính đến 24 tháng 3 năm 2024[76]
Đội tuyển quốc gia Năm Trận Bàn
Ý 2016 2 0
2017 1 0
2018 10 1
2019 9 3
2020 5 1
2021 15 0
2022 4 0
2023 5 0
2024 1 0
Tổng cộng 52 5

Bàn thắng quốc tế

[sửa | sửa mã nguồn]
Bàn thắng và kết quả của Ý được để trước.
# Ngày Địa điểm Đối thủ Bàn thắng Kết quả Giải đấu
1. 7 tháng 9 năm 2018 Sân vận động Renato Dall'Ara, Bologna, Ý  Ba Lan 1–1 1–1 UEFA Nations League 2018–19
2. 8 tháng 9 năm 2019 Sân vận động Tampere, Tampere, Phần Lan  Phần Lan 2–1 2–1 Vòng loại Euro 2020
3. 12 tháng 10 năm 2019 Sân vận động Olimpico, Rome, Ý  Hy Lạp 1–0 2–0
4. 18 tháng 11 năm 2019 Sân vận động Renzo Barbera, Palermo, Ý  Armenia 7–0 9–1
5. 15 tháng 11 năm 2020 Sân vận động Città del Tricolore, Reggio Emilia, Ý  Ba Lan 1–0 2–1 UEFA Nations League 2020–21

Danh hiệu

[sửa | sửa mã nguồn]

Câu lạc bộ

[sửa | sửa mã nguồn]

Quốc tế

[sửa | sửa mã nguồn]

Tước hiệu

[sửa | sửa mã nguồn]

Chú thích

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ “2018/19 Premier League squads confirmed”. Premier League. ngày 3 tháng 9 năm 2018. Truy cập ngày 4 tháng 9 năm 2018.
  2. ^ a b “Jorginho”. Chelsea F.C. Truy cập ngày 5 tháng 10 năm 2018.
  3. ^ Sergio Chesi (ngày 16 tháng 3 năm 2016). “Jorginho da Oscar: sua la miglior regia in Serie A. Per il Napoli... e l'Italia?” (bằng tiếng Ý). Goal.com. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  4. ^ Sergio Chesi (ngày 27 tháng 10 năm 2015). “Da Rafa a Conte, passando per Sarri: Jorginho si prende il Napoli e l'Italia” (bằng tiếng Ý). Goal.com. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  5. ^ Four appearances and two goals in UEFA Champions League, one appearance in UEFA Europa League
  6. ^ Appearance in FA Community Shield
  7. ^ “Everything you need to know about... Jorginho”. FourFourTwo. ngày 11 tháng 1 năm 2014. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  8. ^ One appearance in UEFA Super Cup, one in FIFA Club World Cup
  9. ^ “Hellas Verona see off Livorno”. Sky Sports. ngày 29 tháng 9 năm 2013. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  10. ^ “Verona make Parma pay penalty”. Sky Sports. ngày 20 tháng 10 năm 2013. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  11. ^ “https://www.reuters.com/article/uk-soccer-italy-jorginho-idUKBREA0H09G20140118”. Reuters. ngày 18 tháng 1 năm 2014. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019. Liên kết ngoài trong |title= (trợ giúp)
  12. ^ “Official: Napoli sign Jorginho”. Football Italia. ngày 18 tháng 1 năm 2014. Truy cập ngày 12 tháng 8 năm 2018.
  13. ^ “Coppa Italia semi-final: Napoli beat Roma 3–0 to win 5–3 on aggregate and reach final”. Sky Sports. ngày 12 tháng 2 năm 2014. Truy cập ngày 12 tháng 8 năm 2018.
  14. ^ “Partenopei come out on top in Coppa Italia final”. Goal.com. ngày 3 tháng 5 năm 2014. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 5 năm 2014. Truy cập ngày 12 tháng 8 năm 2018.
  15. ^ “Juventus 2–2 Napoli (5–6 on pens)”. BBC Sport. ngày 22 tháng 12 năm 2014. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  16. ^ “Coppa Italia: Napoli 2 Udinese 2 (pens 5-4)”. FourFourTwo. ngày 22 tháng 1 năm 2015. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  17. ^ “Jorginho: The Andrea Pirlo-style midfielder set for Manchester City”. Sky Sports. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  18. ^ “Napoli win 2-0 with disputed penalty as Nice finish with nine”. Reuters. ngày 17 tháng 8 năm 2017. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  19. ^ “Udinese 0-1 Napoli”. BBC Sport. ngày 26 tháng 11 năm 2017. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  20. ^ “Man City chief provides major update on Jorginho deal”. Daily Star. ngày 21 tháng 6 năm 2018. Truy cập ngày 12 tháng 8 năm 2018.
  21. ^ “Jorginho: Napoli midfielder joins Chelsea on five-year deal”. BBC Sport. ngày 14 tháng 7 năm 2018. Truy cập ngày 12 tháng 8 năm 2018.
  22. ^ “Chelsea chi 75 triệu đôla, 'giật' Jorginho trước mũi Man City”. VnExpress. ngày 15 tháng 7 năm 2018. Truy cập ngày 12 tháng 8 năm 2018.
  23. ^ Steinberg, Jacob (ngày 5 tháng 8 năm 2018). “Manchester City's Phil Foden excels in role earmarked for Jorginho”. The Guardian. Truy cập ngày 12 tháng 8 năm 2018.
  24. ^ Emons, Michael (ngày 11 tháng 8 năm 2018). “Huddersfield Town 0–3 Chelsea”. BBC Sport. Truy cập ngày 12 tháng 8 năm 2018.
  25. ^ “Jorginho sets new Chelsea passing record in win over Newcastle”. Metro. ngày 27 tháng 8 năm 2018. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  26. ^ Smith, Peter (ngày 24 tháng 9 năm 2018). “Jorginho breaks Premier League passing record but Chelsea held by West Ham”. Sky Sports. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  27. ^ a b c “Tottenham đã hủy diệt Sarri-ball như thế nào”. VnExpress. ngày 26 tháng 11 năm 2018. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  28. ^ “Manchester City win Carabao Cup on penalties after Chelsea's Kepa chaos”. Guardian. ngày 24 tháng 2 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  29. ^ “Jorginho breaks Premier League record for most passes without an assist, fuelling Chelsea fans' rage at Sarri favourite”. The Sun Online. ngày 1 tháng 3 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  30. ^ “Jorginho jeered by Chelsea fans: But are the boos really justified?”. Sky Sports. ngày 14 tháng 3 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  31. ^ “Fulham 1-2 Chelsea: Gonzalo Higuain and Jorginho secure victory”. Sky Sports. ngày 3 tháng 3 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  32. ^ “Chelsea 4-1 Arsenal: Eden Hazard scores twice in Europa League final”. Sky Sports. ngày 30 tháng 5 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  33. ^ “Liverpool đoạt Siêu cup châu Âu 2019”. VnExpress. ngày 15 tháng 8 năm 2019. Truy cập ngày 12 tháng 1 năm 2020.
  34. ^ “Chelsea 2–0 Brighton: Jorginho and Willian on target as Blues seal hard-fought win”. Evening Standard. ngày 28 tháng 9 năm 2019. Truy cập ngày 12 tháng 1 năm 2020.
  35. ^ “Chelsea: Pha kiến tạo từ 37 mét của Jorginho được coi là hay nhất mùa giải”. TTVH Online. ngày 4 tháng 11 năm 2019. Truy cập ngày 12 tháng 1 năm 2020.
  36. ^ Steinberg, Jacob (ngày 5 tháng 11 năm 2019). “Chelsea fight back as Ajax pay price for two red cards and two penalties”. The Guardian. Truy cập ngày 12 tháng 1 năm 2020.
  37. ^ “Chelsea thắng ngược Arsenal”. VnExpress. ngày 29 tháng 12 năm 2019. Truy cập ngày 12 tháng 1 năm 2020.
  38. ^ “Siêu phẩm của hậu vệ giúp Chelsea hạ Brighton”. VnExpress. ngày 14 tháng 9 năm 2020. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2021.
  39. ^ “Jorginho endures penalty nightmare on 100th Chelsea appearance”. Goal.com. ngày 21 tháng 9 năm 2020. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2021.
  40. ^ “Liverpool thắng trên sân Chelsea”. VnExpress. ngày 21 tháng 9 năm 2020. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2021.
  41. ^ “Chelsea 4-0 Crystal Palace: Ben Chilwell scores and assists on PL debut for Blues in thumping win”. Sky Sport. ngày 3 tháng 10 năm 2020. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2021.
  42. ^ “Lampard cân nhắc tước quyền đá phạt đền của Jorginho”. VnExpress. ngày 29 tháng 10 năm 2020. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2021.
  43. ^ “Chelsea 1-1 FK Krasnodar”. BBC Sport. ngày 8 tháng 12 năm 2020. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2021.
  44. ^ “Jorginho bị bắt bài khi đá phạt 11 m”. Zing News. ngày 27 tháng 12 năm 2020. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2021.
  45. ^ “Chelsea gieo thêm sầu cho Tottenham”. VnExpress. ngày 5 tháng 2 năm 2021. Truy cập ngày 6 tháng 2 năm 2021.
  46. ^ “Sheffield United 1-2 Chelsea”. BBC Sport. ngày 7 tháng 2 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021. line feed character trong |title= tại ký tự số 17 (trợ giúp)
  47. ^ “Chelsea 2-0 Everton”. BBC Sport. ngày 8 tháng 3 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  48. ^ “Chelsea 2-1 Leicester City”. BBC Sport. ngày 18 tháng 5 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  49. ^ “Chelsea vô địch Champions League 2020-2021”. VnExpress. ngày 30 tháng 5 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  50. ^ “Chelsea cán đích trong Top 4: Tiến bộ, nhưng vẫn đầy âu lo”. Bóng Đá +. ngày 25 tháng 5 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  51. ^ “Messi có tên, Ronaldo mất tích ở đội hình tiêu biểu Champions League của UEFA”. Bóng Đá +. ngày 1 tháng 6 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  52. ^ “Jorginho signs for Arsenal”. Jorginho signs for Arsenal (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 10 tháng 2 năm 2023.
  53. ^ “Everton stun Arsenal in Dyche's first game as boss”. BBC Sport (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 10 tháng 2 năm 2023.
  54. ^ “Jorginho: 'I only want Italy'. Football Italia. ngày 25 tháng 7 năm 2014. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  55. ^ “Federico Bernardeschi and Jorginho earn first Italy call up”. calciomercato.com. ngày 19 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  56. ^ “Insigne inspires as Italy hold Spain”. Football Italia. ngày 24 tháng 3 năm 2016. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  57. ^ “Nations League round-up: Jorginho rescues Italy against Poland”. Sky Sports. ngày 7 tháng 9 năm 2018. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  58. ^ “Finland 1-2 Italy”. BBC Sports. ngày 8 tháng 9 năm 2019. Truy cập ngày 12 tháng 1 năm 2020.
  59. ^ “Italy 2–0 Greece”. BBC Sport. ngày 12 tháng 10 năm 2019. Truy cập ngày 12 tháng 1 năm 2020.
  60. ^ “Mancini names uncapped striker Raspadori in final Italy Euro 2020 squad”. Reuters. 1 tháng 6 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  61. ^ “Italy beat Spain on penalties to reach final”. BBC Sport. 6 tháng 7 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  62. ^ “Hai linh hồn trong tuyển Italy”. vnexpress. 11 tháng 7 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  63. ^ McNulty, Phil (ngày 11 tháng 7 năm 2021). “England lose shootout in Euro 2020 final”. BBC Sport. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  64. ^ “Đội hình xuất sắc nhất EURO 2021 chính thức của UEFA: Không có Ronaldo, Ý áp đảo”. TTVH Online. 13 tháng 7 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  65. ^ “10 dấu ấn tại Euro 2021”. vnexpress. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  66. ^ “Ronaldo không vào Đội hình tiêu biểu Euro 2021”. vnexpress. 13 tháng 7 năm 2021. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  67. ^ “Brits just don't get Jorginho”. Football Italia. ngày 26 tháng 1 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  68. ^ “Jorginho & Khoảnh khắc người hùng hiếm hoi”. TTVH Online. ngày 6 tháng 3 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  69. ^ “Jorginho, cầu thủ giỏi với những số liệu tồi”. Bóng Đá +. ngày 30 tháng 4 năm 2020. Truy cập ngày 16 tháng 10 năm 2021.
  70. ^ “Jorginho tự nhận là cầu thủ chưa từng có ở Ngoại hạng Anh”. VnExpress. ngày 20 tháng 7 năm 2018. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  71. ^ “Jorginho - Kovacic - Kante: Buồng phổi ở giữa sân của Chelsea”. VnExpress. ngày 10 tháng 8 năm 2018. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  72. ^ “Jorginho, ông chủ… mong manh”. Bóng Đá +. ngày 20 tháng 8 năm 2018. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  73. ^ “Chelsea: Bàn thắng, sự sáng tạo là điểm yếu của Sarri-ball”. TTVH Online. ngày 1 tháng 2 năm 2019. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  74. ^ “Bật mí kỹ thuật sút penalty dị biệt của Jorginho”. Bóng Đá +. ngày 15 tháng 9 năm 2018. Truy cập ngày 13 tháng 7 năm 2019.
  75. ^ “Jorginho”. Soccerway. Truy cập ngày 30 tháng 5 năm 2016.
  76. ^ “Jorginho, Jorge Luiz” (bằng tiếng Ý). FIGC. Bản gốc lưu trữ ngày 5 tháng 8 năm 2016. Truy cập ngày 30 tháng 5 năm 2016.
  77. ^ “Mattarella ha conferito onorificenze motu proprio ai giocatori e allo staff della Nazionale vincitrice del campionato europeo” (bằng tiếng Ý). quirinale.it. 16 tháng 7 năm 2021. Bản gốc lưu trữ ngày 16 tháng 7 năm 2021. Truy cập ngày 12 tháng 4 năm 2022.

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]