Vụ 47.800 đồng
![]() Bài báo "Trách nhiệm và lương tâm", đăng trên báo Tuổi Trẻ ngày 11 tháng 4 năm 2007, là một trong những phóng sự điều tra nổi bật về vụ việc | |
Thời điểm | 14 tháng 3 năm 2007 |
---|---|
Giờ | 7:45 (UTC+07:00) |
Địa điểm | Trụ sở công an xã An Hiệp, huyện Châu Thành, tỉnh Đồng Tháp |
Còn gọi là | Nghi án 47.800 đồng |
Nguyên nhân | Mất 47.800 đồng tiền quỹ lớp |
Mục đích | Huỳnh Thị Ngọc Trâm (lớp 5/1) Hồng Anh Thư (lớp 5/2) |
Nhân tố liên quan | Lưu Văn Ca Lê Văn Xem Lê Văn Thanh Võ Thanh Phương Lê Thị Kim Em Trần Văn Lang |
Hệ quả | Huỳnh Thị Ngọc Trâm bị điên loạn Hiệu trưởng Lưu Văn Ca bị cách chức, cảnh cáo toàn huyện, chuyển công tác xuống giáo viên Tổng phụ trách Đội Lê Văn Xem bị cảnh cáo toàn huyện và chuyển công tác Trưởng công an xã Lê Văn Thanh bị cách chức, chuyển công tác ra ngoài lực lượng Phó công an xã Võ Thanh Phương bị cảnh cáo, chuyển công tác ra ngoài lực lượng Cả bốn người hỏi cung thống nhất bồi thường gia đình Trâm 25 triệu đồng |
Vụ 47.800 đồng hay Nghi án 47.800 đồng[1][2] là tên gọi được báo chí và truyền thông Việt Nam dùng để nói về việc hai nữ sinh 10 tuổi vì bị nghi lấy cắp 47.800 đồng quỹ lớp nên hiệu trưởng trường tiểu học An Hiệp 2 cùng Tổng phụ trách Đội đã dẫn cả hai em lên công an xã An Hiệp, huyện Châu Thành, tỉnh Đồng Tháp để điều tra ngày 14 tháng 3 năm 2007. Huỳnh Thị Ngọc Trâm, một trong hai học sinh tiểu học bị công an ép cung, sau khi về nhà đã trở nên điên loạn.[3] Em bị chẩn đoán mắc bệnh sang chấn tâm lý, phải điều trị lâu dài và không thể đi học trở lại.
Vụ việc lần đầu được đưa tin bởi báo Tiền phong vào đầu tháng 4 năm 2007 và đã nhanh chóng gây chấn động trong dư luận, thu hút hàng trăm ý kiến phản ứng từ người dân cho tới tiến sĩ, quan chức và trở thành chủ đề đưa tin trên truyền thông suốt thời gian dài. Trước sức ép của công luận, trưởng công an xã An Hiệp đã bị cách chức, phó công an xã bị cảnh cáo. Hiệu trưởng bị cách chức, cảnh cáo toàn huyện và hạ tầng công tác xuống làm giáo viên, tổng phụ trách Đội cũng bị cảnh cáo và chuyển công tác. Cả bốn cá nhân tham gia vào buổi lấy lời khai phải bồi thường tinh thần 25 triệu đồng cho em Trâm. Nghi án xảy ra trong bối cảnh nạn bạo hành học đường bởi công an và giáo viên lên đỉnh điểm trong giai đoạn 2006–2007. Sự vụ đã được chọn là ví dụ tiêu biểu cho vấn nạn này – là một trong 10 sự kiện gây xôn xao dư luận Việt Nam năm 2007 – và được đưa vào làm trường hợp nghiên cứu trong một báo cáo về Việt Nam của Chương trình Phát triển của Liên Hợp Quốc công bố năm 2012. Nhạc sĩ Tuấn Khanh đã sáng tác một ca khúc dựa trên nghi án, đặt tựa "47.8".
Diễn biến
[sửa | sửa mã nguồn]Huỳnh Thị Ngọc Trâm (sinh 1997) là học sinh lớp 5 tại trường tiểu học An Hiệp 2, xã An Hiệp, huyện Châu Thành, tỉnh Đồng Tháp.[4] Em sinh ra trong một gia đình nghèo, bố mẹ đi làm thuê nuôi nhà năm người. Từ nhỏ, Trâm đã tỏ ra là học sinh giỏi:[5] em được bầu làm lớp phó học tập lớp 5/1, suốt bốn năm học và học kì đầu tiên đều nhận giấy khen từ hiệu trưởng trường là Lưu Văn Ca vì thành tích xuất sắc trong học tập.[4] Vào cuối năm 2006, lớp 5/1 và lớp 5/2 đã tổng kết phong trào nuôi heo đất với số tiền tổng cộng là 47.800 đồng, dự định để dành liên hoan kết thúc năm học.[6] Theo quy đổi giá tiền của Đài Á Châu Tự Do vào 2007, 47.800 đồng chỉ đủ mua hai đến ba bát phở.[3] Tổng phụ trách Đội nhà trường Lê Văn Xem đã giao cho Huỳnh Thị Ngọc Trâm giữ 18.800 đồng còn Hồng Anh Thư, lớp phó lớp 5/2, nhận quản 29.000 đồng còn lại. Hai em đáng ra phải đưa hết số tiền trên cho thầy Phan Thanh Danh, chủ nhiệm lớp 5/1, nhưng do thầy vắng mặt nên cả hai đã cầm tiền về.[6]
Từ trước dịp nghỉ Tết, khoản tiết kiệm này đã bị thất lạc. Sau đó, Lê Văn Xem gọi riêng Trâm và Thư lên văn phòng để hỏi số tiền trên hiện đang nằm ở đâu. Trâm nói đưa hết cho Thư giữ, trong khi Thư nói ngược lại đã giao cả cho Trâm. Đến ngày 13 tháng 3 năm 2007, Xem tiếp tục gọi hai em lên lần nữa để viết bản tường trình song cả hai không thừa nhận. Do điều tra không có kết quả, ông viết giấy mời gia đình hai học sinh đến làm việc và đưa cho hiệu trưởng Lưu Văn Ca ký, nhưng sau cùng đã không chuyển về cho phụ huynh.[7][8] Theo ông Xem, do sức ép từ gia đình Anh Thư phải làm rõ vụ việc, ông đã gọi điện nhờ em mình là trưởng công an xã Lê Văn Thanh can thiệp và được chấp thuận. Hai em cũng đồng ý theo thầy lên công an.[9]
Khoảng 7:45 sáng (GMT+7:00) ngày 14 tháng 3 năm 2007, trong khi thầy Phan Thanh Danh đang đứng lớp thì Xem đi vào mượn em Trâm có việc riêng, không nói rõ lý do. Vì biết ý định của đồng nghiệp, thầy Danh đã cố gắng can ngăn nhưng không thành. Xem sau đó chở hai em đến trụ sở công an xã An Hiệp bằng xe máy của hiệu trưởng.[7][10] Ở đồn công an, Trâm và Thư bị tách ra; Trâm được đưa vào một phòng riêng để viết bản tường trình và xét hỏi.[7] Tại đây, Lê Văn Thanh và Võ Thanh Phương – lần lượt là trưởng và phó công an xã – cùng hiệu trưởng Ca và phụ trách Đội Xem đã phối hợp điều tra, lập biên bản với hai đương sự mà không có người giám hộ bên cạnh.[3][9] Chủ tịch Hội phụ nữ xã Lê Thị Kim Em và phó chủ tịch Hội nông dân xã Trần Văn Lang cũng có mặt tại buổi làm việc này.[3] Huỳnh Thị Ngọc Trâm đã nhất mực không nhận lấy tiền; sau khi bị các cán bộ ép cung suốt 2 giờ đồng hồ, hăm dọa sẽ bắt tù nếu không nói thật,[6] cuối cùng em nhận đã lấy toàn bộ 47.800 đồng.[3][9] Trong đó, 18.800 đồng Trâm kẹp trong vở đã bị mất, 29.000 đồng kia em hứa sẽ trả lại cho nhà trường.[11] Sau khi đã ký vào tờ khai nhận tội, Trâm được đưa trở về nhà vào 11:00 trưa cùng ngày.[12]
Tác động tâm lý
[sửa | sửa mã nguồn]Huỳnh Thị Ngọc Trâm sau khi trở về nhà liền rơi vào "hoảng loạn", "như người mất hồn". Em ôm mẹ mình khóc thét lên; khi mẹ Trâm nghe con gái kể bị đưa đến công an xã để làm việc, bà đã quá uất ức mà lăn ra bất tỉnh. Hàng xóm chạy qua cứu mẹ em và sau đó gọi cha Trâm đang đi làm mướn về.[13] Đến nửa đêm cùng ngày, Trâm vùng dậy kêu khóc xin đừng bắt khai nhận. Trong những ngày tiếp đó, em ở nhà không đến trường và luôn chùm chăn kín mít khi nghe tiếng động cơ xe máy vì sợ bị bắt giao cho công an.[3] Thầy giáo và các bạn đã đến thuyết phục em trở lại học nhưng không thành.[12] Mẹ Trâm cho biết ban đầu em còn nói thành lời nhưng về sau chỉ còn thể hiện bằng hành động, "giống như người điên loạn".[7] Gia đình đã hai lần đưa em đến khám tại Bệnh viện Tâm thần Thành phố Hồ Chí Minh lần lượt vào hai ngày 23 và 27 tháng 3 và bị chẩn đoán là "stress cấp tính", phải uống thuốc an thần theo chỉ định.[4][14]
Đến đêm ngày 6 tháng 4 năm 2007, do bệnh tình tiến triển nặng nên Trâm được cấp cứu tại bệnh viện Đa khoa Sa Đéc trong tình trạng la thét, không tiếp xúc, thể hiện rối loạn về hành vi.[4] Ngày 9 tháng 4, em chuyển tuyến điều trị lên bệnh viện tỉnh Đồng Tháp, trước khi được sở Giáo dục tỉnh đặc cách chuyển thẳng lên Bệnh viện Tâm thần tiếp tục điều trị.[15] Tại lần tái khám thứ ba ở Bệnh viện Tâm thần ngày 10 tháng 4, diễn tiến bệnh em xấu hơn với các phản ứng tâm lý mãnh liệt gồm hung hăng, gào khóc, la hét, đánh và cắn người nhà hoặc nam giới.[16][17] Trước đó, em cũng bị tiểu tiện mất tự chủ[18] và các hành động tự hủy hoại[19] như hét to rồi đấm vào ngực, đầu;[17][11] vừa cắn tay vừa chống tay bò quanh trên nền đất.[20] Một ngày sau đó em nhập viện tại khoa Tâm lý Bệnh viện Nhi đồng 1 và nhận điều trị miễn phí.[21][22] Sáng ngày 13 tháng 4 cùng năm, Huỳnh Thị Ngọc Trâm được bác sĩ Đào Trần Thái, chủ nhiệm bộ môn Tâm thần (Bệnh viện Tâm thần) và bác sĩ Lê Minh (bộ môn Thần kinh Trường Đại học Y dược Thành phố Hồ Chí Minh) tiến hành khám và hội chẩn riêng.[19][23]
Suốt thời gian chữa bệnh, Huỳnh Thị Ngọc Trâm đi khám luân phiên ở hai bệnh viện này: lấy thuốc tại Bệnh viện Tâm thần và đi trị liệu tâm lý hàng ngày tại Bệnh viện Nhi đồng 1.[24] Trong 2 tháng đầu, mẹ em còn thuê nhà tại thành phố để đưa con đi khám hàng ngày nhưng sau khi hết tiền đã phải xin cho con về quê và hai tuần lên khám một lần. Mỗi lần đi khám, cả hai phải dậy từ 3 giờ sáng và bắt xe ôm tốn 300.000 đồng.[22] Ngày 21 tháng 4 cùng năm, Trâm đã không còn hành động gây hấn song mắc bệnh thoái lùi với các biểu hiện "ngây ngô giống trẻ lên ba", đặc biệt chưa nói được.[25] Đến cuối tháng 10 cùng năm, Trâm đã trở lại trạng thái gần bình thường, câu đầu tiên nói được là tiếng hét "trời ơi" với mẹ mình.[26] Tuy nhiên em vẫn chưa thể nói thành lời hoàn chỉnh và viết sai chính tả, không tiếp xúc với ai trừ mẹ. Gia đình đã chuyển em lên thị xã Sa Đéc sống cùng bà ngoại trong thời gian chữa trị để cách ly môi trường cũ.[27]
Do bệnh tình chưa hồi phục, em Trâm phải bỏ dở thi học kì II lớp 5.[28] Ngày 22 tháng 1 năm 2008, Huỳnh Thị Ngọc Trâm trở lại học tại lớp 5/3, trường tiểu học Nha Mân 1, xã Tân Thuận Đông, huyện Châu Thành. Trước đó, chính em đã điện nhờ ba mẹ ký vào biên nhận rút học bạ ở trường An Hiệp 2 sang trường mới học tiếp. Do mới học được một học kì năm lớp 5 nên em phải ở lại cấp một hoàn thành nốt chương trình để lên lớp 6. Thầy chủ nhiệm lớp cho biết trong ngày đầu tiên học Trâm tỏ ra hòa đồng với bạn bè và xung phong phát biểu trước lớp. Em cũng được điểm 10 trong bài kiểm tra môn Toán dù trình bày chưa đúng cách.[29][30]
Phản ứng
[sửa | sửa mã nguồn]Truyền thông báo chí
[sửa | sửa mã nguồn]
Ban đầu, vụ việc chỉ được biết đến xung quanh địa bàn tỉnh Đồng Tháp.[6] Nghi án lần đầu được đưa ra trước công luận vào ngày 4 tháng 4 năm 2007, với loạt bài phóng sự của cây bút Hồng Lĩnh đăng trên tờ Tiền phong.[3][12] Sau khi các báo điện tử đăng tải, tin tức vụ việc tiếp tục xuất hiện trên hàng loạt báo in từ địa phương tới trung ương. Các trang báo tại Việt Nam hầu như đều có riêng bài tường thuật cũng như phóng sự điều tra về sự vụ, thành công tạo nên làn sóng "chấn động" trong dư luận.[3] Trong đó, nhà báo Lê Thanh Hà đến tận nhà Trâm để tìm hiểu và tới bệnh viện Sa Đéc thăm em, sau đó viết thành phóng sự đăng trên Tuổi Trẻ ngày 11 tháng 4 cùng năm.[3][20] Bài báo này đã góp phần lan tỏa vụ việc tới nhiều người hơn.[31] Vụ việc cũng được đưa tin trên thông tấn Associated Press của Mỹ cùng các báo đài hải ngoại như Đài Á Châu Tự Do và VOA Tiếng Việt.[3][32] Báo chí còn tiếp tục theo dõi và đưa tin về quá trình chữa trị Huỳnh Thị Ngọc Trâm suốt nhiều tháng sau đó, cho tới bài cuối cùng đăng trên báo ngày 23 tháng 1 năm 2008, tức sau khi em đã trở lại học bình thường.[29]
Huỳnh Thị Ngọc Trâm đã viết nhật ký về vụ việc cũng như vẽ một số hình nguệch ngoạc miêu tả lại khung cảnh buổi lấy lời khai. Một bức trong đó vẽ công an vừa đứng cầm gậy vừa chỉ vào biên bản nói: "Khai mau, nếu mày nói không lấy thì tao nhốt mày", còn Huỳnh Thị Ngọc Trâm trong tư thế ngồi nói "Tôi không có mà".[4] Các bức vẽ này được chụp lại và đăng công khai trên các mặt báo trong nước, gây nên xúc động mạnh với công chúng.[3][4] Trưởng công an xã Lê Văn Thanh sau đó đã phủ nhận những tranh vẽ, lời viết trên và cho rằng đây là do em Trâm tự "tưởng tượng" ra. Ông cũng cho biết có ý định mời cha mẹ Trâm lên làm việc nhưng vì thời gian quá ít nên "làm luôn" cho em về lớp học tiếp.[9]
Có hàng trăm ý kiến phản hồi cùng các cuộc gọi đến tòa soạn báo đã thể hiện thái độ công phẫn trước vụ việc, yêu cầu phải thực thi pháp luật nghiêm chỉnh, không chỉ cách chức điều chuyển công tác mà còn phải truy tố trách nhiệm hình sự với những người tham gia ép cung.[3][33] Ngày 11 tháng 4 cùng năm tiếp tục ghi nhận hàng trăm cuộc điện tới phòng Giáo dục, công an lẫn Ủy ban dân số gia đình & trẻ em huyện để thể hiện sự bức xúc về vụ "hỏi cung" em Huỳnh Thị Ngọc Trâm.[9] Nhiều tòa báo đã tổ chức quyên góp tiền hỗ trợ cho gia đình Trâm chữa trị và có được sự hưởng ứng từ vô số độc giả trong và ngoài nước suốt thời gian dài.[34]
Luật sư Trần Vũ Hải đã gọi vụ việc em Trâm là "điển hình" mà chính quyền Việt Nam "cần phải tỏ thái độ là họ thực sự bảo vệ quyền trẻ em, và những người xâm phạm quyền trẻ em phải bị trừng phạt nghiêm minh, bất kỳ họ là ai ở trong ngành công an hay ngành giáo dục". Ông cũng lưu ý những vụ xâm hại trẻ em trước đó, tuy đã được đưa tin rộng cửa hơn, nhưng vẫn gây bất bình trong dư luận vì hình thức xử lý còn quá nhẹ, "không thể chấp nhận được".[35] Viết cho tuần báo Lao Động cuối tuần, tiến sĩ Nguyễn Quang A nhận định các vụ bạo hành học sinh, trong đó có trường hợp Huỳnh Thị Ngọc Trâm, xảy ra là bởi hai yếu tố: thứ nhất là truyền thống "thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi" từ ngàn xưa đã thấm vào cách thức giáo dục của nhiều hệ thầy cô giáo; thứ hai đó là chủ nghĩa gia trưởng của nhiều cán bộ nhà nước, khi có sai phạm chỉ "đóng cửa bảo nhau" chứ không xử đúng tội, đúng luật vì chạy theo "bệnh thành tích". Theo ông, chính điều này đã khiến niềm tin người dân vào hiệu lực của pháp luật bị "xói mòn".[36]
Cơ quan công quyền
[sửa | sửa mã nguồn]Khi cha của Huỳnh Thị Ngọc Trâm lên trình báo sự việc với xã thì đã bị cố tình "bưng bít". Chỉ đến lúc ông nộp đơn thưa lên huyện Châu Thành và vụ việc bắt đầu ồn ào trên báo chí thì mới được quan tâm đến.[11][37] Sau khi sự vụ thu hút chú ý từ truyền thông, hàng loạt quan chức từ cấp huyện, cấp tỉnh lên tới cấp Bộ và Trung ương[21][38] đã cùng lên án hành động đưa cháu bé 10 tuổi đi lấy lời khai không người giám hộ là "không thể chấp nhận", đồng thời yêu cầu phải xử lý trách nhiệm với các cá nhân có liên quan.[6] Nguyễn Văn Tân, chánh văn phòng Ủy ban Dân số Gia đình và Trẻ em, một cơ quan ngang cấp Bộ, khẳng định trường hợp hỏi cung em Trâm vi phạm Luật Bảo vệ, chăm sóc và giáo dục trẻ em 2004, đồng thời tuyên bố ủng hộ gia đình em Trâm trong vụ việc và trong trường hợp người nhà không kiện thì cơ quan bảo vệ trẻ em tại địa phương sẽ được ủy quyền để "đưa vấn đề này ra tòa".[39] Luật sư Bùi Quang Nghiêm trả lời với VnExpress cũng giả định trong trường hợp Trâm có "lỡ dại" lấy số tiền trên thì em vẫn chưa đủ độ tuổi để bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Do đó, việc hỏi cung và lập biên bản của công an là sai pháp luật.[37]
Theo chỉ đạo từ Vụ Tiểu học (Bộ Giáo dục và Đào tạo), ban lãnh đạo sở Giáo dục tỉnh Đồng Tháp đã trực tiếp xuống thăm em Trâm và đưa 5 triệu đồng hỗ trợ gia đình.[40][41] Trong đó, Giám đốc sở Giáo dục tỉnh Nguyễn Hoàng Nhi đã trực tiếp xin lỗi gia đình Huỳnh Thị Ngọc Trâm vì sự việc trên.[21] Phía Hội Ủy ban trẻ em xã có giúp đỡ em Trâm tiếp 200.000 đồng. Em cũng được ban ngành giáo dục tỉnh hỗ trợ đưa xe đi khám bệnh viện ở thành phố.[37] Hiệu trưởng Lưu Văn Ca đã nhanh chóng viết đơn xin từ chức với lý do "năng lực lãnh đạo yếu kém".[15] Vụ trưởng Vụ Trẻ em Nguyễn Đình Thiết chỉ trích lý do này của hiệu trưởng trường là "ngụy biện" cho hành vi sai lầm của bản thân.[21]
Ngày 17 tháng 4 năm 2007, Thứ trưởng Bộ Giáo dục Đặng Huỳnh Mai đã xuống làm việc tại trường tiểu học An Hiệp 2 và tổ chức một buổi gặp mặt với gia đình Huỳnh Thị Ngọc Trâm tại Bệnh viện Nhi đồng 1.[42][43] Sau khi nghe giải trình trực tiếp từ hai cán bộ nhà trường trong vụ ép cung học sinh, bà bày tỏ thái độ "rất đau lòng và bức xúc" với cách xử lý của các bên liên quan với hai em nhỏ 10 tuổi, mà theo bà là "phản giáo dục". Giám đốc sở Giáo dục Nguyễn Hoàng Nhi cũng thay mặt "hơn 19 ngàn giáo viên trong tỉnh" xin lỗi Thứ trưởng về sự vụ trên.[44] Bà Mai sau đó đã trao 3 triệu đồng hỗ trợ em Trâm, đồng thời cam kết sẽ giúp đỡ bệnh viện điều trị em cơ sở vật chất khi được yêu cầu.[17] Cùng ngày, phó Chủ tịch Ủy ban nhân dân tỉnh và phó Chủ tịch Ủy ban Mặt trận tổ quốc tỉnh Đồng Tháp đến hỗ trợ một số tiền cho Trâm tại bệnh viện.[45]
Xử lý
[sửa | sửa mã nguồn]Chiều 16 tháng 4 ngày 2007, Chủ tịch Ủy ban nhân dân huyện Châu Thành Lê Ái Việt đã ký quyết định kỷ luật đối với các thành viên tham gia ép cung hai cháu bé.[42] Trong đó, hiệu trưởng Lưu Văn Ca bị cách chức, cảnh cáo toàn huyện và chuyển công tác xuống làm giáo viên, tổng phụ trách Đội Lê Văn Xem bị cảnh cáo toàn huyện và chuyển công tác;[46][47] trưởng công an xã Lê Văn Thanh bị cách chức, phó công an xã Võ Thanh Phương bị cảnh cáo và cả hai phải chuyển công tác ra ngoài lực lượng.[48] Phòng giáo dục huyện cũng tổ chức họp kiểm điểm đối với hai thầy chủ nhiệm các lớp 5/1 và 5/2 vì đã gián tiếp gây ra sự vụ, cho đập ống heo trước giao cho hai em giữ.[49] Phòng sau đó đã gửi công văn tới 50 trường tiểu học và trung học cơ sở để thông báo về vụ việc và chấn chỉnh công tác quản lý ở các trường.[25] Về việc xử lý hình sự đối với công an hỏi cung, trước đó phía trưởng công an huyện đã tuyên bố hai công an này chỉ làm sai quy trình và "không gây hậu quả nghiêm trọng, không cần thiết phải xử lý hình sự".[7]
Mức xử phạt này đã vấp phải tranh cãi vì chưa tương xứng với tính nghiêm trọng của vụ việc.[50][51] Số khác chỉ trích thời gian xử lý các cán bộ vi phạm còn quá chậm trễ cũng như quá nhẹ nhàng.[52][53] Giám đốc sở Giáo dục tỉnh tiết lộ sau khi vụ việc đổ bể, những người ép cung em Trâm từng tìm cách làm giả hồ sơ điều tra em để làm sai lệch bản chất sự kiện.[50] Song ông cho biết án kỷ luật này vẫn được giảm xuống vì đối phương tỏ ra hối lỗi với việc mình làm. Riêng hiệu trưởng Lưu Văn Ca, nếu không có lá đơn xin từ chức cùng thái độ ân hận thì chắc chắn mức phạt sẽ "hoàn toàn khác".[21] Nam Nguyễn của Đài Á Châu Tự Do cho rằng các luận cứ đưa ra vẫn còn mang tính bao che mà không nhìn thẳng vào vấn đề. Theo tác giả, điều này là do việc thay đổi tư duy nhận thức của các cấp chính quyền Việt Nam, đặc biệt ở cấp tỉnh huyện, về quyền trẻ em còn "vô cùng khó khăn", mặc dù những luật bảo hộ trẻ em đã được ban hành cùng thực tế Việt Nam là thành viên của Công ước Liên Hợp Quốc về Quyền trẻ em.[3]
Luật sư Nguyễn Thị Hồng Liên từ báo Pháp Luật Thành phố Hồ Chí Minh đã được cử ra để bảo vệ quyền lợi em Trâm đồng thời hòa giải tranh chấp giữa hai bên, tránh đi đến kiện tụng lâu dài.[54] Đến ngày 16 tháng 11 năm 2007, hai nguyên trưởng/phó công an xã cùng hiệu trưởng và tổng phụ trách Đội trường tiểu học An Hiệp 2 thống nhất đi đến phương án trao tiền thiệt hại tinh thần cho gia đình Huỳnh Thị Ngọc Trâm tại trường tiểu học Nha Mân 1. Việc chọn ngôi trường này để đưa tiền bồi thường là vì nguyên hiệu trưởng Lưu Văn Ca đang công tác ở đây. Theo mẹ của Trâm, tổng viện phí để chữa trị cho con lên tới 30 triệu đồng, nhưng sau khi những người bồi thường thương lượng với lý do hoàn cảnh khó khăn thì số tiền bồi thường giảm xuống còn 25 triệu đồng.[26]
Ảnh hưởng
[sửa | sửa mã nguồn]Nhạc sĩ Tuấn Khanh đã sáng tác một bài hát nói về vụ việc, đặt tên "47.8".[55] Ông cho biết bài hát như một lời phản kháng của mình, hơn nữa là lời kêu gọi Nguyễn Thiện Nhân, thời điểm đó đang giữ chức Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo, nên "có tiếng nói trách nhiệm, từ chức đi". Ca khúc phát hành lần đầu vào 15 tháng 4 năm 2007[56] và sau đó được đưa vào album Bụi đường ca của Tuấn Khanh, ra mắt cuối tháng 8 cùng năm.[55] Sự vụ cũng đóng vai trò thúc đẩy cho sự ra đời của tổ chức phi lợi nhuận Liên hiệp phát triển tâm lý học đường Việt Nam, do tiến sĩ Lê Nguyên Phương thành lập năm 2009.[57]
Nghi án 47.800 đồng xảy ra trong bối cảnh hàng loạt vụ bạo hành học sinh bởi công an, thầy cô giáo diễn ra đỉnh điểm giai đoạn 2006–2007 và tại nhiều nơi trên khắp cả nước.[58] Cũng vào tháng 3 năm 2007, tại tỉnh Đồng Tháp đã xảy ra vụ nữ sinh lớp 7 bị giáo viên mỹ thuật khám người công khai trước lớp vì mất tiền, khiến em phải uống thuốc trừ sâu tự tử vì sự nhục nhã.[59] Nhiều trường hợp công an bức cung, đánh đập trẻ em, vị thành niên liên quan đến khiếu nại về tiền bạc còn tái diễn trong những năm tiếp theo và được báo chí liên hệ với em Huỳnh Thị Ngọc Trâm.[60] Báo Bình Định và Dân trí về sau đã nêu sự vụ làm ví dụ tiêu biểu cho vấn nạn bạo hành học đường – là một trong 10 sự kiện nổi bật, gây xôn xao dư luận Việt Nam năm 2007.[61][62] Vụ việc cũng được đưa vào làm trường hợp nghiên cứu trong một báo cáo của Chương trình Phát triển của Liên Hợp Quốc về "Quyền bào chữa trong pháp luật hình sự và thực tiễn tại Việt Nam", công bố ngày 23 tháng 5 năm 2012.[63]
Tham khảo
[sửa | sửa mã nguồn]- ^ “Theo dòng sự kiện: Nữ sinh hoảng loạn vì nghi án 47.800 đồng”. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ Hồng Lĩnh (4 tháng 4 năm 2007). “Học sinh hoảng loạn vì 'nghi án' 47.800 đồng”. Tuổi Trẻ. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ a b c d e f g h i j k l m n Nam Nguyên (14 tháng 4 năm 2007). “Câu chuyện thương tâm của bé gái bị ép cung đến nỗi điên loạn”. Đài Á Châu Tự Do. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 24 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b c d e f Hồng Lĩnh (9 tháng 4 năm 2007). “Bé Trâm phải nhập viện vì bệnh tình ngày càng nặng”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 24 tháng 1 năm 2025.
- ^ P.V (6 tháng 4 năm 2007). “Bé Trâm đang phải điều trị bệnh tâm thần”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b c d e Hoàng Hậu (4 tháng 4 năm 2007). “Một em gái học lớp 5 hoảng loạn vì bị ép cung”. VietNamNet. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b c d e Hồng Lĩnh (10 tháng 4 năm 2007). “Học sinh bị "hỏi cung" nhập viện trong hoảng loạn”. Dân trí. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 24 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 25 tháng 1 năm 2025.
- ^ Hồng Lĩnh (10 tháng 4 năm 2007). “Đã có sự bàn bạc để đưa bé Trâm đi 'hỏi cung'”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ a b c d e Kiến Giang (12 tháng 4 năm 2007). “Cách chức hiệu trưởng, buộc thôi việc trưởng CA xã”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ “Phải báo cáo vụ "hỏi cung" nữ sinh trước ngày 15/4”. VietNamNet. 10 tháng 4 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 7 tháng 11 năm 2007. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b c Lục Tùng (7 tháng 4 năm 2007). “O ép một học sinh lớp 5 đến hoảng loạn”. Lao Động. Bản gốc lưu trữ ngày 21 tháng 10 năm 2008. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ a b c Hồng Lĩnh (4 tháng 4 năm 2007). “Một HS 10 tuổi hoảng loạn vì bị Hiệu trưởng nghi lấy 47.800 đồng”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 24 tháng 1 năm 2025.
- ^ Hồng Lĩnh; Sáu Nghệ; T.H (4 tháng 4 năm 2007). “Kiểm điểm Hiệu trưởng và Công an xã”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ Hương Cát (11 tháng 4 năm 2007). “HS 10 tuổi bị ép cung: Khó biết trước hậu quả!”. VietNamNet. Bản gốc lưu trữ ngày 14 tháng 12 năm 2007. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b Hồng Lĩnh (11 tháng 4 năm 2007). “Vụ 'hỏi cung' học sinh : Hiệu trưởng xin từ chức”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- ^ “Coi chừng cháu Trâm bị bệnh nặng hơn!”. Người Lao Động. 12 tháng 4 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ a b c NG.TR; B.Đ. (18 tháng 4 năm 2007). “Bài học đau xót về công tác quản lý giáo dục”. Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- ^ P.V (6 tháng 4 năm 2007). “Bé Trâm đang phải điều trị bệnh tâm thần”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b Thu Hường (14 tháng 4 năm 2007). “Học sinh bị hỏi cung ngày càng hoảng loạn”. Gia đình & Xã hội. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 29 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b Lê Thanh Hà (11 tháng 4 năm 2007). “Trách nhiệm và lương tâm”. Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b c d e Thanh Thủy; Hồng Lĩnh (13 tháng 4 năm 2007). “Vụ Trẻ em sẽ lên tiếng nếu vụ việc chưa xử lý thỏa đáng”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b “Vụ 'hỏi cung' HS 10 tuổi: Bé Trâm bắt đầu nói được trở lại”. Tiền phong. Pháp Luật Thành phố Hồ Chí Minh. 6 tháng 11 năm 2007. Truy cập ngày 29 tháng 1 năm 2025.
- ^ Văn Nguyễn; Dũng Hoàng (14 tháng 4 năm 2007). “Bé Trâm đang trong tình trạng cấp cứu tâm lý”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- ^ An Nhơn; Thành Lương (12 tháng 4 năm 2007). “Hiệu trưởng trường nữ sinh bị hỏi cung từ chức”. VnExpress. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b An Nhơn; Thanh Lương (21 tháng 4 năm 2007). “Học sinh bị "hỏi cung" trở nên ngây ngô như trẻ lên ba”. Dân trí. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 27 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b Châu Thành (16 tháng 11 năm 2007). “Em bé bị 'hỏi cung' được bồi thường tiền”. VnExpress. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ An Nhơn (6 tháng 9 năm 2007). “Học sinh bị "hỏi cung" chưa thể đến trường”. Dân trí. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ Thanh Dũng (6 tháng 9 năm 2007). “Vụ công an xã "hỏi cung" học sinh: Bé Trâm vẫn chưa thể đi học lại”. Thanh Niên. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b Châu Thành (23 tháng 1 năm 2008). “Bé gái bị 'hỏi cung' đi học trở lại”. VnExpress. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ L.TH.H. (23 tháng 1 năm 2008). “Bé Trâm đã đi học trở lại”. Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ Xem các nguồn:
- Vũ Anh Tuấn (12 tháng 4 năm 2007). “Lương tâm và trách nhiệm người Tổng Phụ trách Đội”. Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh. Bản gốc lưu trữ ngày 27 tháng 11 năm 2018. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
Tháng Thanh niên 2007 vừa khép lại, trong không khí tiến đến kỷ niệm 66 năm Ngày thành lập Đội TNTP Hồ Chí Minh, bài báo "Trách nhiệm và lương tâm" của tác giả Lê Thanh Hà trên Báo Tuổi Trẻ ngày 11/4/2007 là một cú sốc cho nhiều người, cho cán bộ Đoàn, cho những người làm công tác thiếu nhi. Ngày Quốc tế thiếu nhi 1/6 cũng đã đến gần, mở ra những chân trời để tuổi thơ ước mơ trong sự quan tâm, chăm lo của gia đình và toàn xã hội. Phải thấy rằng việc quan tâm giáo dục, bảo vệ cho thiếu nhi không chỉ là trách nhiệm của các bậc phụ huynh mà còn là trách nhiệm của các ngành, các cấp và toàn xã hội.
- Hồ Thị Ninh Trang (12 tháng 4 năm 2007). “Không thể hành xử thô bạo và phản giáo dục với trẻ thơ!”. Tuổi Trẻ. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- Nguyen Thu (13 tháng 4 năm 2007). “Coi lại việc giáo dục cái tâm cho người thầy”. Tuổi Trẻ. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- Vũ Anh Tuấn (12 tháng 4 năm 2007). “Lương tâm và trách nhiệm người Tổng Phụ trách Đội”. Thành Đoàn Thành phố Hồ Chí Minh. Bản gốc lưu trữ ngày 27 tháng 11 năm 2018. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ “Bé gái 10 tuổi bị dọa tra tấn và bỏ tù vì ăn cắp 47,800 Ðồng”. VOA Tiếng Việt. 14 tháng 1 năm 2010. Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- ^ Xem các nguồn:
- “Bạn đọc kêu gọi giúp đỡ bé Trâm và cách chức Hiệu trưởng”. Tiền phong. 4 tháng 4 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- Hồng Minh (12 tháng 4 năm 2007). “Phải nhanh chóng xử lý trách nhiệm những người "hỏi cung" em Trâm”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- “Hỏi cung nữ sinh 'chỉ nhằm tìm ra thủ phạm'”. VnExpress. Tiền phong. 12 tháng 4 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- “Xử nghiêm hiệu trưởng vụ hỏi cung bé Trâm”. VnExpress. 12 tháng 4 năm 2007. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- “Đừng giáo dục theo kiểu hăm dọa trẻ”. VnExpress. 12 tháng 4 năm 2007. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- Nguyễn Sáng Sơn (12 tháng 4 năm 2007). “Cần phải khởi tố để làm gương”. Lao Động. Bản gốc lưu trữ ngày 11 tháng 9 năm 2007. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- Phạm Duy Nghĩa (13 tháng 4 năm 2007). “Giơ cao, song ai nỡ vung tay đánh thật?”. Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- Việt Hùng (14 tháng 4 năm 2007). “'Trồng người' hay hành người?”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- “Bạn đọc bất bình về vụ hỏi cung học sinh 10 tuổi”. VietNamNet. 11 tháng 4 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- “Ý kiến bạn đọc vụ cháu Huỳnh Thị Ngọc Trâm bị công an hỏi cung ở Đồng Tháp”. Người Lao Động. 19 tháng 4 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- ^ Xem các nguồn:
- P.V (14 tháng 4 năm 2007). “Hội đồng Đội T.Ư đề nghị xử lý nghiêm”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- L.TH.H.; K.N.; Đ.Nam; M.Giảng (14 tháng 4 năm 2007). “Bé Trâm sẽ phải điều trị bệnh lâu dài”. Tuổi Trẻ. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- “Nhiều bạn đọc muốn giúp bé Trâm”. VietNamNet. 19 tháng 4 năm 2007. Bản gốc lưu trữ ngày 14 tháng 12 năm 2007. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- L.TH.H. (10 tháng 5 năm 2007). “Bạn đọc báo Tuổi Trẻ tặng bé Ngọc Trâm hơn 32 triệu đồng”. Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- Y.T.; L.TH.H. (19 tháng 7 năm 2007). “Bạn đọc Tuổi Trẻ ủng hộ anh Hoàng Trông gần 50 triệu đồng”. Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- Thanh Mận (5 tháng 11 năm 2007). “Vụ "hỏi cung trẻ em" ở Đồng Tháp: Bé Trâm nói được sau bảy tháng câm nín”. Pháp Luật Thành phố Hồ Chí Minh. Bản gốc lưu trữ ngày 5 tháng 11 năm 2007. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ Nam Nguyên (10 tháng 4 năm 2007). “Luật sư Trần Vũ Hải: Chính quyền phải chứng tỏ việc bảo vệ quyền trẻ em”. Đài Á Châu Tự Do. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- ^ Nguyễn Quang A (29 tháng 4 năm 2007). “Trừng phạt học trò”. Lao Động cuối tuần (16). Bản gốc lưu trữ ngày 2 tháng 6 năm 2007. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ a b c Nhóm phóng viên (10 tháng 4 năm 2007). “Có thể cách chức 2 cán bộ hỏi cung nữ sinh 10 tuổi”. VnExpress. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ Xem các nguồn:
- Bình Đại; Kiến Đức (13 tháng 4 năm 2007). “Phải xử lý thật nghiêm khắc”. Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- Xuân Mai; Thanh Thủy (7 tháng 4 năm 2007). “Các cơ quan chức năng vào cuộc”. Tiền phong. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- “Nữ sinh bị công an 'hỏi cung' phải vào viện tâm thần”. VnExpress. Tiền phong. 7 tháng 4 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ Nam Nguyên (12 tháng 4 năm 2007). “Sẽ xử lý theo luật chứ không xử lý theo thông tin vụ bé gái 10 tuổi bị ép cung đến điên loạn”. Đài Á Châu Tự Do. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 25 tháng 1 năm 2025.
- ^ Xuân Mai (16 tháng 4 năm 2007). “Lãnh đạo Bộ GD&ĐT sẽ về thăm em Trâm”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- ^ Tiến Dũng (16 tháng 4 năm 2007). “'Tôi sẽ về Đồng Tháp tìm cách giúp bé Trâm'”. VnExpress. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b Quý Hiên; Kiến Giang (17 tháng 4 năm 2007). “Vụ 'hỏi cung' em Trâm: GV chủ nhiệm cũng bị kiểm điểm”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 24 tháng 1 năm 2025.
- ^ Hoàng Hương; Minh Giảng (18 tháng 4 năm 2007). “Thứ trưởng Bộ GD-ĐT Đặng Huỳnh Mai thăm bé Trâm”. Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ Lê Nguyễn (18 tháng 4 năm 2007). “Thứ trưởng Bộ GD&ĐT : 'Tôi rất đau lòng và bức xúc'”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ Hoàng Hậu; Ca Hảo (17 tháng 4 năm 2007). “"Giúp bé Trâm tiếp xúc với bạn bè"”. VietNamNet. Bản gốc lưu trữ ngày 27 tháng 10 năm 2007. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- ^ B.Đ. (15 tháng 4 năm 2007). “Chuyển công tác hiệu trưởng Lưu Văn Ca và tổng phụ trách đội Lê Văn Xem”. Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 29 tháng 1 năm 2025.
- ^ M.G. (15 tháng 4 năm 2007). “Cách chức, chuyển công tác hiệu trưởng Lưu Văn Ca”. Tuổi Trẻ. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ Thanh Hải; Thanh Lương (14 tháng 4 năm 2007). “Cách chức những người liên quan việc lấy cung bé Trâm”. VnExpress. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ M.Giảng (17 tháng 4 năm 2007). “Vụ em Trâm bị 'hỏi cung': GV chủ nhiệm cũng bị kiểm điểm”. Tuổi Trẻ. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b B.Đ. (20 tháng 4 năm 2007). “Mức kỷ luật chưa thỏa đáng?”. Sài Gòn Giải Phóng. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- ^ Phạm Thu Hường (14 tháng 4 năm 2007). “Cách chức hay chuyển công tác đều chưa thỏa đáng”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 30 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 30 tháng 1 năm 2025.
- ^ Thanh Thư (11 tháng 4 năm 2007). “Lấy cung em bé 10 tuổi: Hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng”. Lao Động. Bản gốc lưu trữ ngày 20 tháng 8 năm 2007. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ Lục Tùng (14 tháng 4 năm 2007). “Vụ o ép HS lớp 5 ở Đồng Tháp: Hết "bưng bít" lại chậm tự kiểm điểm”. Lao Động. Bản gốc lưu trữ ngày 25 tháng 8 năm 2007. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ Ái Phương (21 tháng 11 năm 2007). “Mang công lý đến với mọi người”. Pháp Luật Thành phố Hồ Chí Minh. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ a b Thy Nga (30 tháng 9 năm 2007). “Câu chuyện về nhạc sĩ Tuấn Khanh và "Bụi đường ca"”. Đài Á Châu Tự Do. Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- ^ Tuấn Khanh (7 tháng 9 năm 2007). “Tuyển Tập Nhạc "Bụi Đường Ca" của Nhạc Sĩ Tuấn Khanh”. Việt Tân. Lưu trữ bản gốc ngày 26 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- ^ Xuân Lộc (8 tháng 9 năm 2018). “Cha mẹ, thầy cô chuyển hóa để con trẻ hạnh phúc hơn”. Người Đô thị. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ Xem các nguồn:
- Tấn Lộc (20 tháng 10 năm 2006). “Phú Yên: điều tra vụ công an nhục hình một học sinh lớp 6”. Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- PV (21 tháng 4 năm 2007). “Cần xây dựng sư đức như y đức”. Gia đình & Xã hội. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 29 tháng 1 năm 2025.
- “Bạo hành học đường và bài toán giáo viên”. Nhân Dân. 14 tháng 5 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- At (25 tháng 11 năm 2007). “Trường học không... an toàn?”. Zing News. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- Lê Hồng Vân (30 tháng 11 năm 2007). “Trước hết phải là tấm gương về đạo đức”. Quân đội nhân dân. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- Lynh Lynh (17 tháng 1 năm 2008). “Bạo hành khắp nơi”. Zing News. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- Thanh Mận (3 tháng 12 năm 2007). “Dồn dập những vụ bạo hành trẻ em - Vì sao?”. Dân trí. Pháp Luật Thành phố Hồ Chí Minh. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ M.Giảng; H.Hậu (19 tháng 4 năm 2007). “Vụ 'hỏi cung' em Trâm: Cách chức trưởng công an xã và hiệu trưởng”. Tuổi Trẻ. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- ^ Xem các nguồn:
- Văn Nguyễn (22 tháng 6 năm 2011). “'Công an không có quyền hỏi cung bé 11 tuổi'”. VnExpress. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- Hoàng Hương (25 tháng 12 năm 2012). “Nghi mất tiền, trường giao HS lớp 2 cho công an”. Tuổi Trẻ. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- Thủy Cúc (25 tháng 8 năm 2013). “Khi cán bộ điều tra không thuộc bài”. Tuổi Trẻ. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- Trà Giang (15 tháng 4 năm 2014). “Nhiều người bị làm nhục vì ăn cắp”. Gia đình & Xã hội. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 29 tháng 1 năm 2025.
- “Giao trẻ dưới 15 tuổi giữ tiền quỹ là sai luật”. Dân Việt. Dòng Đời. 28 tháng 10 năm 2012. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ “10 sự kiện xôn xao dư luận năm 2007”. Dân trí. 27 tháng 12 năm 2007. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
- ^ H.H (28 tháng 1 năm 2008). “10 sự kiện nổi bật trong nước năm 2007”. Báo Bình Định. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- ^ “Quyền bào chữa trong pháp luật hình sự và thực tiễn tại Việt Nam” (PDF). Chương trình Phát triển của Liên Hợp Quốc (Báo cáo). 23 tháng 5 năm 2012. tr. 35, 81. Lưu trữ (PDF) bản gốc ngày 26 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 26 tháng 1 năm 2025.
Đọc thêm
[sửa | sửa mã nguồn]- “Hiện tượng công an xã yếu kém”. Báo Quảng Ninh. 20 tháng 12 năm 2007. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- N.G. (13 tháng 4 năm 2007). “Bài học đắt giá của cán bộ Công an cấp cơ sở”. Công an nhân dân. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- “Sẽ đưa sự việc 'bé Trâm' vào chương trình quản lý giáo viên”. VnExpress. 18 tháng 4 năm 2007. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- Lê Nhung (12 tháng 4 năm 2007). “"Ép cung" học sinh: Luật sư nói gì?”. VietNamNet. Bản gốc lưu trữ ngày 15 tháng 12 năm 2007. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- Hoàng Hậu; Kiều Oanh (12 tháng 4 năm 2007). “HS bị ép cung: "Chủ nhật tới, Vụ Trẻ em vào cuộc"”. VietNamNet. Bản gốc lưu trữ ngày 29 tháng 12 năm 2007. Truy cập ngày 28 tháng 1 năm 2025.
- Hồng Lĩnh (20 tháng 4 năm 2007). “Bệnh của bé Trâm chuyển biến tích cực”. Tiền phong. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- B.Đ. (24 tháng 4 năm 2007). “Sức khỏe của cháu Trâm đã khá hơn nhưng vẫn chưa nói được”. Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 23 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 29 tháng 1 năm 2025.
- “UBND Đồng Tháp yêu cầu xử lý vụ nữ sinh bị ép cung”. VnExpress. Thanh Niên. 10 tháng 4 năm 2007. Truy cập ngày 31 tháng 1 năm 2025.
- Lê Thanh Hà (16 tháng 4 năm 2007). “Nhiều trẻ em bị tâm thần, do đâu?”. Tuổi Trẻ. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- Lê Thanh Hà (13 tháng 8 năm 2007). “Giúp trẻ vượt qua cú sốc”. Tuổi Trẻ. Lưu trữ bản gốc ngày 28 tháng 1 năm 2025. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- Thu Hương; Kiều Oanh (19 tháng 4 năm 2007). “Từ 'scandal hành hạ học trò' tới lỗ hổng dạy tâm lý”. VietNamNet. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.
- Linh Oanh (17 tháng 9 năm 2007). “Chuyện hai cốc nước và bài học hoà nhã, điềm đạm”. Quân đội nhân dân. Lưu trữ bản gốc ngày 15 tháng 2 năm 2024. Truy cập ngày 1 tháng 2 năm 2025.