Bước tới nội dung

Vương tử William Henry, Công tước xứ Gloucester và Edinburgh

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Vương tử William Henry
Vương tử William Henry, k. 1800
Công tước xứ Gloucester và Edinburgh
Tenure19 tháng 11 năm 1764 –
25 tháng 8 năm 1805
Kế nhiệmWilliam Frederick
Thông tin chung
Sinh(1743-11-25)25 tháng 11 năm 1743
Dinh Leicester, Westminster
Mất25 tháng 8 năm 1805(1805-08-25) (61 tuổi)
Dinh Gloucester, Westminster
An táng4 tháng 9 năm 1805
Nhà nguyện Thánh George, Lâu đài Windsor
Phối ngẫu
Maria Walpole (cưới 1766)
Hậu duệVương tôn nữ Sophia
Vương tôn nữ Caroline
Vương tử William Frederick
Hoàng tộcNhà Hannover
Thân phụFrederick, Thân vương xứ Wales
Thân mẫuAugusta xứ Sachsen-Gotha-Altenburg
Chữ kýChữ ký của Vương tử William Henry
Binh nghiệp
Thuộc Kingdom of Great Britain
 United Kingdom
Quân chủng Lục quân Anh
Năm tại ngũ1766–1805
Cấp bậcThống chế
Chỉ huyGOC Quân khu Bắc

Vương tử William Henry, Công tước xứ Gloucester và Edinburgh (25 tháng 11 năm 1743 – 25 tháng 8 năm 1805) là cháu trai của George II và là em trai của George III của Anh. Ông phong tước hiệu Công tước Gloucester và Edinburgh bởi ông nội vào năm 1764.

Cuộc đời

[sửa | sửa mã nguồn]

Thời trẻ

[sửa | sửa mã nguồn]

Vương tử William Henry sinh ngày 25 tháng 11 năm 1743 tại Dinh Leicester, Luân Đôn là con trai thứ ba của Frederick, Thân vương xứ WalesAugusta xứ Sachsen-Gotha-Altenburg. Ông được rửa tội tại Dinh Leicester 11 ngày sau đó. Cha mẹ đỡ đầu của ông là chú, chồng của cô ruột, Thân vương xứ Oranje; chú ruột, Công tước xứ Cumberland; và cô ruột, Vương nữ Amelia.[cần dẫn nguồn] Từ khi sinh ra, ông đứng thứ tư trong danh sách kế vị ngai vàng.

Cha ông qua đời năm 1751, khi ông nội của ông chưa kip truyền ngôi, để lại ngai vàng cho ông là George, Thân vương xứ Wales, sau này là vua George III, lên ngôi vào ngày 25 tháng 10 năm 1760. Vào ngày 19 tháng 11 năm 1764, ông được phong tước Công tước xứ Gloucester và EdinburghBá tước xứ Connaught. Ông đã được phong làm Hiệp sĩ Garter vào ngày 27 tháng 5 năm 1762 và được phong vào ngày 22 tháng 9 năm đó.[1]

=== Sự nghiệp quân sự Ông rất mong muốn được phục vụ trực tiếp trong quân đội, tuy nhiên, sức khỏe và trí tuệ của ông không đủ để đáp ứng yêu cầu của một quân nhân chiến đấu. Thay vì được tham gia vào các hoạt động quân sự, ông được bổ nhiệm làm Đại tá của Trung đoàn 13 Bộ binh vào năm 1766. Mặc dù không thể tham gia vào những chiến dịch quân sự lớn, nhưng vị trí này vẫn mang lại cho ông một vai trò quan trọng trong quân đội Anh, và ông tiếp tục tham gia vào các công việc quân sự ở mức độ cao.

Năm 1767, ông được thăng chức Thiếu tướng và trở thành Đại tá của Trung đoàn Bộ binh thứ 3 của Lính vệ Hoàng gia.[2]

Khi Chiến tranh giành độc lập của Mỹ bùng nổ, Công tước hy vọng có thể được giao chỉ huy một chiến trường, nhưng vua George đã từ chối yêu cầu của ông. Sau đó, ông đã đề nghị được phục vụ trong quân đội của Friedrich II của Phổ trong Chiến tranh Kế vị Bayern (1777–1779), tuy nhiên, mặc dù George đã đồng ý, nhưng Friedrich lại từ chối lời mời này.

Sau khi không thể gia nhập quân đội Phổ, ông chuyển sang phục vụ trong Trung đoàn Bộ binh thứ nhất của Lính Vệ Hoàng gia. Vào ngày 18 tháng 10 năm 1793,[3] ông được phong làm Thống chế. Tiếp theo, vào năm 1796, ông được bổ nhiệm làm Tướng chỉ huy Quân khu Bắc,[4] một chức vụ mà ông giữ cho đến năm 1802.[5]

Kết hôn

[sửa | sửa mã nguồn]

Năm 1766, ông kết hôn với Maria Walpole trong một cuộc hôn nhân bí mật tại ngôi nhà của ông trên Pall Mall. Cuộc hôn nhân này không được công nhận chính thức cho đến khi Đạo luật Hôn nhân Hoàng gia được thông qua vào năm 1772, điều này có nghĩa là sau khi đạo luật này được ban hành, vua George III mới biết về cuộc hôn nhân của em trai ông. Mặc dù cuộc hôn nhân này là bí mật trong một thời gian dài, nó vẫn được diễn ra và duy trì trong sự êm đềm, bất chấp những khó khăn ban đầu.

Cặp đôi sống tại St Leonard's Hill, Clewer, gần Windsor, nơi họ xây dựng gia đình và có ba người con. Những đứa trẻ này, như là chắt của Vua George II, đều được xưng tước là Hoàng thân (Highness) từ khi sinh ra, và được gọi theo tước hiệu xứ Gloucester trong các danh xưng hoàng gia của mình. Các con của họ cũng mang tước hiệu công tước, với địa danh Gloucester đi kèm trong các danh hiệu hoàng gia của mình, thể hiện rõ mối quan hệ mật thiết với gia đình hoàng gia Anh.

Cũng trong năm này, ông được bổ nhiệm làm Người Quản lý Rừng Windsor, một chức vụ quan trọng, và được cấp cho một ngôi nhà chính thức tại Dinh thự Cranbourne.[6]

Năm 1771, ông được bổ nhiệm làm Hiệu trưởng Đại học Dublin, là hiệu trưởng thứ 13 của trường và giữ chức vụ này cho đến khi qua đời vào năm 1805. Cũng trong năm 1768, Vương tử William Henry đã thuê Richard Duke, một nghệ sĩ violin nổi tiếng, làm nhà sản xuất nhạc cụ chính cho mình. Ông còn cung cấp cho Richard Duke một nơi ở riêng tại Old Gloucester Street và các xưởng chế tác tại Gloucester Place.[7]

Cái chết

[sửa | sửa mã nguồn]

Vào năm 1805, Công tước qua đời tại Dinh Gloucester ở Luân Đôn và được chôn cất tại Nhà nguyện Thánh George, Lâu đài Windsor. Con trai ông, William Frederick, kế thừa tước vị công tước.[8]

Tước hiệu, danh xưng, danh hiệu và phù hiệu

[sửa | sửa mã nguồn]

Tước hiệu và danh xưng

[sửa | sửa mã nguồn]
  • 25 tháng 11 năm 1743 – 19 tháng 11 năm 1764: His Royal Highness William - Hoàng thân Điện hạ William[9]
  • 19 tháng 11 năm 1764 – 25 tháng 8 năm 1805: His Royal Highness The Duke of Gloucester and Edinburgh - Hoàng thân Điện hạ Công tước xứ Gloucester và Edinburgh

Các tước vị của ông được tuyên bố vào ngày 17 tháng 11 năm 1764.[10]

Danh hiệu

[sửa | sửa mã nguồn]

Phù hiệu

[sửa | sửa mã nguồn]
Phù hiệu của công tước xứ Gloucester và Edinburgh

William được cấp quyền sử dụng huy hiệu của vương quốc, có sự khác biệt với một dải bạc có năm điểm, điểm giữa mang hình hoa loa kèn màu xanh dương, các điểm còn lại mỗi điểm mang một hình thánh giá màu đỏ.[11]

Tổ tiên

[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ “No. 10247”. The London Gazette: 1. 25 tháng 9 năm 1762.
  2. ^ “No. 10796”. The London Gazette: 3. 5–9 January 1768.
  3. ^ “No. 13582”. The London Gazette: 913. 15 tháng 10 năm 1793.
  4. ^ Mackenzie, Eneas (1827). “Historical events: 1783 – 1825, in Historical Account of Newcastle-Upon-Tyne Including the Borough of Gateshead”. Newcastle-upon-Tyne. tr. 66–88. Truy cập ngày 18 tháng 12 năm 2015.
  5. ^ Mackenzie, Eneas (1827). “Historical events: 1783 – 1825, in Historical Account of Newcastle-Upon-Tyne Including the Borough of Gateshead”. Newcastle-upon-Tyne. tr. 66–88. Truy cập ngày 18 tháng 12 năm 2015.
  6. ^ Roberts, Jane (1 tháng 1 năm 1997). Royal Landscape: The Gardens and Parks of Windsor. Yale University Press. tr. 50. ISBN 978-0-300-07079-8.
  7. ^ Beare, Charles; Dilworth, John (2001). “Duke, Richard”. Grove Music Online. Oxford Music Online. Oxford University Press. doi:10.1093/gmo/9781561592630.article.08285.
  8. ^ “Royal Burials in the Chapel since 1805”. College of St George – Windsor Castle. Truy cập ngày 5 tháng 3 năm 2023.
  9. ^ The London Gazette calls him "His Royal Highness Prince William" “No. 10212”. The London Gazette: 2. 25 tháng 5 năm 1762.; “No. 10247”. The London Gazette: 1. 25 tháng 9 năm 1762.; “No. 10411”. The London Gazette: 1. 21 tháng 4 năm 1764.
  10. ^ “No. 10470”. The London Gazette: 1. 17 tháng 11 năm 1764.
  11. ^ Marks of Cadency in the British Royal Family
  12. ^ Genealogie ascendante jusqu'au quatrieme degre inclusivement de tous les Rois et Princes de maisons souveraines de l'Europe actuellement vivans [Genealogy up to the fourth degree inclusive of all the Kings and Princes of sovereign houses of Europe currently living]. Bourdeauxlanguage=fr: Frederic Guillaume Birnstiel. 1768. tr. 4.