Bước tới nội dung

Hiệp ước Helsinki

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Thủ tướng Cộng hòa Liên bang Đức (Tây Đức) Helmut Schmidt, Chủ tịch Hội đồng Nhà nước Cộng hòa Dân chủ Đức (Đông Đức) Erich Honecker, Tổng thống Hoa Kỳ Gerald Ford và Thủ tướng Áo Bruno Kreisky

Hiệp định Helsinki hay Đạo luật Helsinki, Tuyên bố Helsinki (tiếng Phần Lan: Helsingin päätösasiakirja, tiếng Thụy Điển: Helsingsforsdeklarationen) là hành động cuối cùng của Hội nghị về an ninh và hợp tác ở châu Âu được tổ chức tại Tòa nhà Finlandia của Helsinki, Phần Lan, trong tháng 7 và 1 tháng 8 năm 1975. Ba mươi lăm quốc gia, bao gồm Hoa Kỳ, Canada, và tất cả các quốc gia châu Âu, ngoại trừ Albania và Andorra đã ký tuyên bố trong một nỗ lực cải thiện quan hệ giữa Cộng sản và phương Tây. Tuy nhiên, Hiệp ước Helsinki không bị ràng buộc vì nó không có tư cách hiệp ước.[1]

Điều khoản

[sửa | sửa mã nguồn]

"Tuyên bố về nguyên tắc hướng dẫn nguyên tắc của các hiệp hội giữa các nước tham gia" của Hiệp ước Helsinki (còn được gọi là "The Decalogue") liệt kê 10 điểm sau:

  1. Bình đẳng chủ quyền, tôn trọng các quyền vốn có trong chủ quyền
  2. Không bị đe dọa hoặc sử dụng vũ lực
  3. Bất khả xâm phạm các biên giới
  4. Toàn vẹn lãnh thổ của các quốc gia
  5. Giải quyết tranh chấp hòa bình
  6. Không can thiệp vào công việc nội bộ
  7. Tôn trọng quyền con ngườiquyền tự do cơ bản, bao gồm tự do tư tưởng, lương tâm, tôn giáo hoặc niềm tin
  8. Quyền bình đẳng và quyền tự quyết của người
  9. Hợp tác giữa các quốc gia
  10. Thực hiện tốt đức tin nghĩa vụ theo luật pháp quốc tế

Các quốc gia ký kết

[sửa | sửa mã nguồn]

Các nguyên thủ quốc gia và người đứng đầu chính phủ ký kết

[sửa | sửa mã nguồn]

Tổ chức quốc tế

[sửa | sửa mã nguồn]

Vắng mặt

[sửa | sửa mã nguồn]

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ “Helsinki Accords international relations”. Encyclopedia Britannica. Truy cập 24 tháng 10 năm 2018.

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]