An phi
Giao diện
An phi (chữ Hán: 安妃) là một tước hiệu được phong cho các phi tần trong thời phong kiến ở vùng Á Đông. Từ An (安) trong mỹ hiệu mang ý nghĩa là "yên lành, tĩnh lặng".
Trung Quốc
[sửa | sửa mã nguồn]Tống
[sửa | sửa mã nguồn]- Minh Tiết Hoàng hậu Lưu thị, kế hậu của Tống Huy Tông, trước được phong làm An phi.
Minh
[sửa | sửa mã nguồn]- Trịnh An phi, phi tần của Minh Thái Tổ.
- Dương An phi, thụy là Trang Hi Đoan Túc, phi tần của Minh Anh Tông.
- Thẩm An phi và Cao An phi, đều là phi tần của Minh Thế Tông.
- Tiền An phi, phi tần của Minh Mục Tông.
Xem thêm
[sửa | sửa mã nguồn]Mỹ từ An còn được ban cho tước Tần ở một số triều đại các nước Á Đông:
- Hồ Thị Tùy, phi tần của Thánh Tổ Minh Mạng nhà Nguyễn, được phong An tần ở hàng Ngũ giai.
- Lý An tần, phi tần của Thánh Tổ Khang Hy nhà Thanh.
- An tần Lý thị, phi tần của Triều Tiên Hiếu Tông.