Trần Thánh Tông (1240 – 1290) là vị hoàng đế thứ hai của nhà Trần trong lịch sử Việt Nam, ở ngôi từ tháng 3 năm 1258 đến tháng 11 năm 1278, rồi làm Thái thượng hoàng cho đến khi qua đời. Thánh Tông là con thứ của Trần Thái Tông, đã tham gia chỉ huy quân đội trong chiến tranh Mông-Việt năm 1258 trước khi được nhường ngôi. Trong thời kỳ cầm quyền của mình, Trần Thánh Tông đã khuyến khích phát triển giáo dục, kinh tế và chọn người giỏi vào làm những chức vụ cao trong bộ máy chính trị – quân sự. Về đối ngoại, Thánh Tông đã thực thi một chính sách ngoại giao mềm mỏng với đế quốc Nguyên-Mông cường thịnh ở phương Bắc, nhưng cự tuyệt mọi yêu sách của vua Nguyên đòi ông sang chầu, cũng như chỉnh đốn quân đội để đề phòng sự xâm lược của họ. Tháng 11 năm 1278, Thánh Tông nhường ngôi cho thái tử Trần Khâm, tức vua Trần Nhân Tông và trở thành Thái thượng hoàng, nhưng sau đó ông vẫn tiếp tục cai quản việc nước và lãnh đạo quân dân Đại Việtđánh bại hai cuộc xâm lược của Nguyên-Mông năm 1285 và 1287. Ông được sử sách ca ngợi là một vị vua nhân hậu, luôn hòa thuận với anh em trong hoàng gia và giữ vững cơ nghiệp của triều đại. Ông cũng là một nhà văn hóa, nhà thiền học, thường hay sáng tác thơ ca hoặc những bài đệ về thiền. [ Đọc tiếp ]