Nguyên hoàng hậu
Giao diện
Nguyên Hoàng Hậu (chữ Hán:元皇后) là thụy hiệu của một số vị hoàng hậu hoặc là cách gọi của những vị hoàng hậu họ Nguyên trong lịch sử các triều đại phong kiến Trung Hoa.
Hoàng hậu họ Nguyên
[sửa | sửa mã nguồn]- Tề Long Tự Đế Nguyên hoàng hậu
- Bắc Chu Văn Đế Nguyên hoàng hậu (truy tôn, trước đó chỉ là Nguyên vương hậu)
- Bắc Tề Văn Tương Đế Nguyên hoàng hậu (thụy hiệu là Văn Tương Kính hoàng hậu)
- Bắc Chu Hiếu Mẫn Đế Nguyên hoàng hậu (thụy hiệu là Hiếu Mẫn hoàng hậu, vì sống ở Sùng Nghĩa cung nên cũng gọi là Sùng Nghĩa hoàng hậu)
- Bắc Tề Hiếu Chiêu Đế Nguyên hoàng hậu (do sống ở Thuận Thành cung nên thường gọi là Thuận Thành hoàng hậu)
- Bắc Chu Tuyên Đế Nguyên hoàng hậu (có tước phong là Thiên Hữu đại hoàng hậu)
- Đường Nhượng Đế Nguyên hoàng hậu (truy tặng, thụy hiệu là Cung hoàng hậu)
Hoàng hậu thụy Nguyên
[sửa | sửa mã nguồn]- Lưu Tống Văn Đế Nguyên hoàng hậu
- Bắc Ngụy Văn Thành Đế Nguyên hoàng hậu (gọi tắt theo thụy hiệu dài Văn Thành Nguyên Hoàng Hậu, đôi lúc lại gọi Văn Thành hoàng hậu, có thụy hiệu khác là Cung hoàng hậu)
- Đại Chu Càn Nguyên Đế Thuần Nguyên hoàng hậu (nhân vật hư cấu trong cuốn tiểu thuyết Hậu cung Chân Huyên truyện của tác giả Lưu Diễm Tử)
- Nguyễn Cao Đế Thuận Nguyên hoàng hậu (gọi tắt theo thụy hiệu dài Giản Cung Tề Hiếu Dục Chính Thuận Nguyên Hoàng Hậu, có khi lại gọi là Giản Cung hoàng hậu, có các thụy hiệu khác như Thừa Thiên hoàng hậu hay Cao hoàng hậu)