Jacques Chaban-Delmas
Jacques Chaban-Delmas | |
---|---|
Jacques Chaban-Delmas năm 1969 | |
Thủ tướng Pháp | |
Nhiệm kỳ 20 tháng 6 năm 1969 – 6 tháng 7 năm 1972 (3 năm, 16 ngày) | |
Tổng thống | Georges Pompidou |
Tiền nhiệm | Maurice Couve de Murville |
Kế nhiệm | Pierre Messmer |
Chủ tịch Hạ viện Pháp | |
Nhiệm kỳ 2 tháng 4 năm 1986 – 23 tháng 6 năm 1988 (2 năm, 112 ngày) | |
Tiền nhiệm | Louis Mermaz |
Kế nhiệm | Laurent Fabius |
Nhiệm kỳ 3 tháng 4 năm 1978 – 2 tháng 7 năm 1981 (3 năm, 90 ngày) | |
Tiền nhiệm | Edgar Faure |
Kế nhiệm | Louis Mermaz |
Nhiệm kỳ 9 tháng 12 năm 1959 – 24 tháng 6 năm 1969 (9 năm, 197 ngày) | |
Tiền nhiệm | André Le Troquer |
Kế nhiệm | Achille Peretti |
Thị trưởng Bordeaux | |
Nhiệm kỳ 19 tháng 10 năm 1947 – 19 tháng 6 năm 1995 (47 năm, 243 ngày) | |
Tiền nhiệm | Jean-Fernand Audeguil |
Kế nhiệm | Alain Juppé |
Thông tin cá nhân | |
Sinh | Jacques Michel Pierre Delmas 7 tháng 3 năm 1915 Paris, Pháp |
Mất | 10 tháng 11 năm 2000 Paris, Pháp | (85 tuổi)
Đảng chính trị | RAD (1940–1947) RPF (1947–1955) RS (1955–1958) UNR (1958–1968) UDR (1968–1976) RPR (1976–1995) |
Alma mater | Sciences Po |
Nghề nghiệp | Nhà báo, chuyên gia tài chính, chuẩn tướng |
Jacques Delmas (7 tháng 3 năm 1915 – 10 tháng 11 năm 2000), thường được gọi thân mật là "Chaban" hay Jacques Chaban-Delmas là nhà cách mạng, chuẩn tướng và chính trị gia người Pháp. Ông từng là Thủ tướng Pháp giai đoạn 1969–1972.
Là một trong số "5 hậu sinh của chủ nghĩa de Gaulle" (cùng Michel Debré, Jacques Foccart, Roger Frey và Olivier Guichard), ông từng giữ chức thị trưởng thành phố Bordeaux (1947–1995) và nhiều chức vụ bộ trưởng khác nhau, cũng như nhiều lần làm chủ tịch Hạ viện Pháp trong khoảng từ 1958 tới 1988. Ông là người đứng đầu chính phủ của Tổng thống Georges Pompidou và khởi xướng nên giai đoạn cải cách "Xã hội mới" với nhiều cách tân mang hơi hướng trung dung và khuynh tả. Sau khi Pampidou qua đời tại nhiệm sở, ông được coi là ứng cử viên sáng giá nhất cho cuộc bầu cử Tổng thống năm 1974 nhưng lại bị loại ngay từ vòng 1 trước ứng cử viên tự do cánh hữu Valéry Giscard d'Estaing – người sau này đắc cử Tổng thống. Cú sốc chính trị này tạo nên khái niệm "chabanisation" (tạm dịch: "sự chaban hóa") trong từ điển tiếng Pháp, nhằm ám chỉ những chuyển biến xấu quá nhanh đối với một điều gì đó.