Bước tới nội dung

François Couperin

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
François Couperin
Thông tin cá nhân
Sinh
Ngày sinh
String Module Error: String subset indices out of order tháng String Module Error: String subset indices out of order, 1668
Nơi sinh
Paris
Mất
Ngày mất
String Module Error: String subset indices out of order tháng String Module Error: String subset indices out of order, 1733
Nơi mất
Paris
Giới tínhnam
Quốc tịchPháp
Nghề nghiệpnhà soạn nhạc, nghệ sĩ đàn organ, nghệ sĩ viol, nghệ sĩ đàn harpsichord
Gia tộcgia đình Couperin
Gia đình
Bố
Charles Couperin
Con cái
Marie-Madeleine Couperin, François-Laurent Couperin, Marguerite-Antoinette Couperin
Thầy giáoJacques Thomelin, Charles Couperin
Lĩnh vựcâm nhạc, biểu diễn đàn harpsichord, biểu diễn đàn organ
Sự nghiệp nghệ thuật
Trào lưunhạc cổ điển, âm nhạc Baroque
Thể loạiâm nhạc Baroque
Nhạc cụphong cầm, vĩ cầm
Website

François Couperin (phát âm tiếng Pháp: [fʁɑswa kupʁɛ]) (10 tháng 11, năm 1668 - 11 tháng 9 năm 1733) là một nhà soạn nhạc Baroque Pháp. Ông được biết đến như Couperin le Grand ("Couperin Vĩ đại") để phân biệt ông với các thành viên khác của gia đình tài năng âm nhạc Couperin.

Couperin sinh ra ở Paris. Ông đã được giảng dạy bởi cha mình, Charles Couperin, người đã chết khi François là 11, và mẹ là Jacques Thomelin. Năm 1685 ông trở thành người đánh đàn ống (organist) ở nhà thờ Saint-Gervais, Paris, một vị trí mà ông thừa hưởng từ cha của mình và rằng ông sẽ truyền lại cho anh em họ của ông, Nicolas Couperin. Các thành viên khác của gia đình sau này cũng nắm giữ cùng vị trí. Năm 1693, nối tiếp thầy giáo Thomelin Couperin của mình, ông giữ vị trí người đánh đàn ống ở Royale Chapelle (Royal Chapel) với chức vụ organiste du Roi, organist được bổ nhiệm bởi Louis XIV.

Năm 1689, Couperin kết hôn với Marie-Anne Ansault (lúc đó ông mới 21), năm 1698, ông biết đến cái tên Jean-Philppe Rameau 15 tuổi và sau này ông là ảnh hưởng của Rameau.

Năm 1717 Couperin đã trở thành organist và nhà soạn nhạc triều đình, với chức vụ ordinaire de la musique de la chambre du Roi. Cùng với đồng nghiệp, Couperin đã biểu diễn một buổi hòa nhạc hàng tuần, thường vào ngày Chủ nhật. Nhiều buổi hòa nhạc được biểu diễn dưới dạng tổ khúc cho violin, viol, bassoon, oboeđàn clavico, mà ông là một nhạc công bậc thầy.

Năm 1720, sức khỏe ông giảm sút, tác phẩm cuối cùng của ông viết vào năm 1728. Couperin qua đời tại Paris năm 1733 ở tuổi 65, ông đã không rời Paris suốt 65 năm kể từ khi sinh ra.

Sáng tác

[sửa | sửa mã nguồn]

Cuốn sách nổi tiếng nhất của ông L'art de toucher le clavecin ("The Art of Harpsichord Playing", xuất bản năm 1716) nội dung nói về các kỹ thuật chơi nhạc cụ dây phím.

Bốn bộ sưu tập của ông về đàn harpsichord xuất bản tại Paris vào các năm 1713, 1717, 1722 và 1730 có hơn 230 miếng về phong cách chơi solo hay dàn nhạc.

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  • Apel, Willi (1972). The History of Keyboard Music to 1700. Bloomington: Indiana University Press. tr. 736–738.
  • Beaussant, Philippe: François Couperin, translated from the French by Alexandra Land, Portland OR: Amadeus Press, 1990. ISBN 0-931340-27-6
  • Gauthier, Laure (2008). Mélodies urbaines: la musique dans les villes d'Europe (XVIe-XIXe siécles) (bằng tiếng Pháp). Presses Paris Sorbonne. tr. 256. ISBN 978-2-84050-563-1. Truy cập ngày 27 tháng 5 năm 2013.
  • Gillespie, John: Five Centuries of Keyboard Music: An historical survey of music for harpsichord and piano, New York NY: Dover Publications, Inc., 1965. ISBN 0-486-22855-X
  • Gustafson, Bruce (2004). “France”. Trong Alexander Silbiger (biên tập). Keyboard Music Before 1700. New York: Routledge. tr. 115–116.
  • Bản mẫu:GroveOnline
  • Mellers, Wilfrid: "Francois Couperin and the French Classical Tradition", London UK:Faber & Faber; 2nd edition (October 1987) ISBN 978-0-571-13983-5
  • Savall, Jordi (2005), François Couperin: Les Concerts Royaux (CD liner notes), Alia Vox, AV9840, Couperin est le musicien-poète par excellence, qui croit en la capacité de la Musique à s'exprimer avec «sa prose et ses vers»...si on entre dans sa profonde dimension poétique, on découvre qu'ils [referring to the occasional pieces such as Les Concerts Royaux] sont porteurs d’une grâce qui est, «plus belle encore que la beauté...».

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]