Các môn phái võ thuật Việt Nam ở hải ngoại
Giao diện
Theo các dòng người Việt di cư ra nước ngoài, võ thuật Việt Nam cũng được truyền bá đi nhiều nước.[1] Trong đó bao gồm Pháp và một số nước châu Âu, Mỹ, Canada. Có đến 22 môn phái võ thuật có cội nguồn từ Việt Nam tại Pháp,[2] với hơn 30.000 võ sinh theo học. Cho đến năm 2019, võ thuật từ Việt Nam đã hiện diện tại 55 nước.[3]
Danh sách
[sửa | sửa mã nguồn]Đây là Danh sách các môn phái võ thuật Việt Nam ở hải ngoại (không đầy đủ):
- Cửu Long võ đạo:[4] do võ sư Trần Hoài Ngọc thành lập năm 1954 ở Việt Nam. Khi ông di cư sang Pháp đã truyền bá môn phái này, phái cũng có cơ sở ở Monaco.[5]
- Hoa Long võ đạo[6][7]
- Hòa Long võ đạo:[1] do đại võ sư Vĩnh Long sáng lập và đã truyền bá tại Pháp.
- Kỳ Lân Chi Minh[8] hiện do võ sư Trần Bá Đức, đệ tử của Nguyễn Trung Hòa, làm chưởng môn.
- Lam Sơn võ đạo: phát triển tại vùng Montpellier, Pháp, đại võ sư của môn phái là Jacques Trần Văn Ba.[9]
- Long Hải võ đạo: do võ sư Gaston Trần Giác sáng lập, chương trình tập chú trọng đặc biệt kỹ thuật khinh công và võ cổ truyền Việt Nam, hiện phát triển tại La Rochelle, Pháp.[5]
- Minh Long Tây Sơn võ đạo[10]
- Nam Hải võ đạo: do võ sư Nghiêm An Thạch sáng lập tại Pháp khi sang Pháp năm 1983, là hệ phái hỗn hợp.[11]
- Nam Hổ Quyền: do võ sư Phillipe Đặng Văn Sung chấp chưởng. Đây là một chi phái của Bình Định gia, hiện phát triển tại Pháp.[12]
- Nhất Nam: truyền bá ở Lithuania,[1] Nga.[3]
- Phái Trung Hòa:[3] Nguyễn Trung Hòa là một trong những võ sư sáng lập Liên đoàn Võ thuật Việt Nam tại Pháp. Phái Trung Hòa do võ sư Jean Quý, đệ tử của Nguyễn Trung Hòa sáng lập sau khi sư phụ qua đời, hiện phát triển chủ yếu tại Paris.
- Quán Khí Đạo (Qwankido): do võ sư Phạm Xuân Tòng sáng lập năm 1981, hiện được giảng dạy ở 30 quốc gia trên thế giới.[5]
- Sơn Long Quyền Thuật:[13] truyền bá vào Pháp trong những năm 1940, hiện đã hiện diện tại Ý, Thụy Sĩ, Canada, Libya,[3] Algerie.[7]
- Sơn Lâm Hắc Hổ: phái võ do cố võ sư Vũ Ngọc Vinh thành lập,[14] hiện do Frederic Vũ, con trai võ sư Vinh làm chưởng môn giảng dạy tại Paris.
- Song Long Khiên đường: do Francois Brassecasse sáng lập và giảng dạy tại Nevers. Kỹ thuật đào tạo bao gồm cả nội gia và ngoại gia.[5]
- Tiên Long võ đạo: ở Mỹ.[3]
- Tinh Võ Đạo: truyền dạy ở Nga.[1][5]
- Thanh Long võ đạo: ở Ý;[1] nhánh ở Pháp do võ sư Francis Fournie thành lập tại Toulouse. Bài tập là các phương pháp nội gia, ngoại gia, các loại vũ khí truyền thống Việt Nam.
- Thiếu Hổ[15]
- Thủy Pháp[16]
- Trường phái Cây Lau: cũng xuất xứ từ cố võ sư Nguyễn Trung Hòa như phái Trung Hòa. Nguyễn Trung Hòa bắt đầu dạy tại Pháp năm 1948. Khi ông qua đời năm 1975, cháu họ ông là Bernard Võ Đình Quang phát triển võ phái tại Paris.[17]
- Văn Lang võ đạo: với gốc là võ Bình Định, truyền bá ở Maroc, Gabon, Algerie, Tunisie, Pháp, Đức.[1]
- Văn Võ Đạo:[7] (VAN VO DAO) là một môn phái thể hiện sự hòa hợp Văn học, Võ học và Đạo đức. Chưởng môn là võ sư Kinh Chu.
- Việt Vũ Đạo: chú trọng đặc biệt những triết lý võ học cổ truyền Việt Nam, thể hiện sự hòa hợp truyền thống và hiện đại, tinh thần và thể chất, nghệ thuật và thể thao.[18]
- Vịnh Xuân quyền: ở Israel.[1]
- Võ Đạo Việt Nam: Do Chu Tấn Cường sáng lập, hiện thịnh hành ở Đức.
- Võ trận Đại Việt: do võ sư Nguyễn Minh Tuấn sáng lập và làm chưởng môn. Ông đã nghiên cứu và phục dựng một dòng võ cổ truyền gần như thất truyền.[3]
Xem thêm
[sửa | sửa mã nguồn]- Các môn phái võ thuật tại Việt Nam
- Liên hoan quốc tế Võ cổ truyền Việt Nam
- Liên đoàn thế giới võ thuật cổ truyền Việt Nam
- Giải Vô địch thế giới Võ cổ truyền Việt Nam
Tham khảo
[sửa | sửa mã nguồn]- ^ a b c d e f g Ngọc Thiện (ngày 30 tháng 7 năm 2016). “"Muốn hiểu võ Việt, phải ăn cơm Việt"”. báo Sài Gòn Giải Phóng. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2025.
- ^ Hữu Ngọc, Lady Borton 2004, tr. 36.
- ^ a b c d e f Quốc Trị (ngày 2 tháng 5 năm 2019). “Sức mạnh võ thuật Việt Nam - Bài 2: Võ Việt hội nhập và phát triển”. báo Đời sống pháp luật. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2025.
- ^ Long Thạnh (ngày 7 tháng 8 năm 2010). “Chưởng môn Cửu Long võ đạo tại Pháp, võ sư Trần Hoài Ngọc: "Dạy võ Việt phải kết hợp với truyền bá văn hóa Việt"”. báo Sài Gòn Giải Phóng. Lưu trữ bản gốc ngày 20 tháng 3 năm 2013. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2025.
- ^ a b c d e Công Tâm (ngày 2 tháng 8 năm 2006). “Nước xuôi ra bể lại "mong" về nguồn”. báo Bình Định. Bản gốc lưu trữ ngày 12 tháng 6 năm 2013. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2025.
- ^ Đà Hải, Nguyễn Hùng (ngày 15 tháng 1 năm 2012). “Võ Rồng”. báo Sài Gòn Giải Phóng. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2024.
- ^ a b c Sơn Nghĩa (ngày 3 tháng 8 năm 2016). “Hào khí võ Việt”. Thông tấn xã Việt Nam. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2024.
- ^ Hữu Ngọc, Lady Borton 2004, tr. 40.
- ^ Trương Văn Bảo (ngày 7 tháng 1 năm 2013). “Võ thuật cổ truyền Việt Nam - Lam Sơn Võ thuật đạo”. vothuatcotruyen.vn. Bản gốc lưu trữ ngày 7 tháng 1 năm 2013. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2025.
- ^ An Nhiên (ngày 24 tháng 3 năm 2011). “Giữ nét tinh hoa võ Việt”. báo Khánh Hòa. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2024.
- ^ Ngọc Thiện (ngày 5 tháng 3 năm 2010). “Võ lâm Sài Gòn - Chợ Lớn - Kỳ 5”. Quê Việt. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2024.
- ^ “Những người góp phần phát triển võ cổ truyền Việt Nam trên đất Pháp”. báo Nam Định. ngày 15 tháng 12 năm 2011. Truy cập ngày 2 tháng 6 năm 2024.
- ^ Hải An (ngày 23 tháng 7 năm 2023). “Khí thế hào hùng tại giải Võ thuật cổ truyền Hà Nội mở rộng lần thứ 38 - Cúp Thăng Long năm 2023”. VTV. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
- ^ Hữu Ngọc, Lady Borton 2004, tr. 38.
- ^ An Nhiên (ngày 19 tháng 1 năm 2013). “Đóng góp tích cực cho sự phát triển võ cổ truyền”. báo Khánh Hòa. Truy cập ngày 1 tháng 6 năm 2024.
- ^ Văn Bảy (ngày 21 tháng 9 năm 2012). “Nhà thơ Phương Tấn: Hơn 40 năm bắc nhịp cầu văn hóa võ Việt”. báo Thể thao và văn hóa. Truy cập ngày 1 tháng 6 năm 2024.
- ^ Hữu Ngọc, Lady Borton 2004, tr. 38 (ii).
- ^ Cao Thụ (ngày 5 tháng 1 năm 2012). “Độc đáo võ cổ truyền Việt Nam: Nhìn ra thế giới”. báo Thanh Niên. Truy cập ngày 2 tháng 1 năm 2025.
Sách
[sửa | sửa mã nguồn]- Hữu Ngọc, Lady Borton (2004). Tham khảo biên dịch văn hóa Việt Nam: Võ dân tộc. Nhà xuất bản Thế giới.