Bước tới nội dung

Đức Tắc

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
Đức Tái
德塞
Thân vương nhà Thanh
Hòa Thạc Trịnh Thân vương
Tại vị1661 – 1670
Tiền nhiệmTế Độ
Kế nhiệmLạt Bố
Thông tin chung
Sinh1654
Mất1670 (15–16 tuổi)
Phối ngẫuNữu Hỗ Lộc thị
Tên đầy đủ
Ái Tân Giác La·Đức Tái
(愛新覺羅·德塞)
Thụy hiệu
Hòa Thạc Giản HuệThân vương
(和碩簡惠親王)
Hoàng tộcÁi Tân Giác La
Thân phụTế Độ
Thân mẫuBác Nhĩ Tế Cát Đặc thị

Đức Tắc (tiếng Trung: 德塞; 1654 – 1670) là một hoàng thân của nhà Thanh trong lịch sử Trung Quốc, người thừa kế 1 trong 12 tước vị Thiết mạo tử vương. Kỳ tịch của ông thuộc Viễn chi Tông thất Tương Lam kỳ Đệ ngũ tộc.

Cuộc đời

[sửa | sửa mã nguồn]

Đức Tái sinh vào giờ Tỵ, ngày 1 tháng 10 (âm lịch) năm Thuận Trị thứ 10 (1654), trong gia tộc Ái Tân Giác La, tại Trịnh vương phủ ở Kinh sư. Ông là con trai thứ ba của Giản Thuần Thân vương Tế Độ, mẹ ông là Đích Phúc tấn Bác Nhĩ Tế Cát Đặc thị – con gái của Bối lặc Xước Nhĩ Tế, em gái của Hiếu Huệ Chương Hoàng hậuThục Huệ phi. Năm Thuận Trị thứ 17 (1660), phụ thân ông qua đời, ông được thế tập tước vị Giản Thân vương (簡親王) đời thứ 2, tức Trịnh Thân vương đời thứ 3. Năm Khang Hi thứ 9 (1670), ngày 22 tháng 3 (âm lịch), buổi trưa, ông qua đời khi còn khá trẻ, khi mới 17 tuổi, được truy thụy Giản Huệ Thân vương (簡惠親王). Tước vị do anh trai ông là Lạt Bố thừa kế.

Gia đình

[sửa | sửa mã nguồn]
  • Đích Phúc tấn: Nữu Hỗ Lộc thị (纽钴禄氏), con gái của Tam đẳng Thị vệ Sắc Lượng (色亮) – con trai Át Tất Long.

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]