Bước tới nội dung

Silic carbide

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia
(Đổi hướng từ Silicon carbide)
Silic carbide
Một mẫu silic carbide
Tên khácCarborundum
Moissanite
Nhận dạng
Số CAS409-21-2
PubChem9863
Số EINECS206-991-8
MeSHSilicon+carbide
ChEBI29390
Số RTECSVW0450000
Ảnh Jmol-3Dảnh
SMILES
đầy đủ
  • [C-]#[Si+]

Tham chiếu Gmelin13642
Thuộc tính
Bề ngoàiColorless crystals
Khối lượng riêng3.21 g·cm−3 (all polytypes)[1]
Điểm nóng chảy 2.730 °C (3.000 K; 4.950 °F)
Điểm sôi
ElectronMobility~900 cm²/V·s (all polytypes)
Chiết suất (nD)2.55 (infrared; all polytypes)[2]
Các nguy hiểm
Phân loại của EUNot listed
NFPA 704

0
1
0
 
PELTWA 15 mg/m³ (total) TWA 5 mg/m³ (resp)[3]
Trừ khi có ghi chú khác, dữ liệu được cung cấp cho các vật liệu trong trạng thái tiêu chuẩn của chúng (ở 25 °C [77 °F], 100 kPa).
☑Y kiểm chứng (cái gì ☑YKhôngN ?)

Silic carbide hay cacborundum là một hợp chất của siliccarbon với công thức hóa họcSiC. Nó xuất hiện ra trong tự nhiên dưới dạng khoáng chất vô cùng quý hiếm moissanit. Silic carbide bột đã được sản xuất hàng loạt từ năm 1893 để sử dụng như một chất mài mòn. Hạt silic carbide có thể liên kết với nhau bằng cách thiêu kết để tạo gốm rất cứng được sử dụng rộng rãi trong các ứng dụng đòi hỏi độ bền cao, chẳng hạn như hệ thống phanh xe, bộ ly hợp xe và các tấm gốm trong áo chống đạn.

Tham khảo

[sửa | sửa mã nguồn]
  1. ^ Patnaik, P. (2002). Handbook of Inorganic Chemicals. McGraw-Hill. ISBN 0-07-049439-8.
  2. ^ “Properties of Silicon Carbide (SiC)”. Ioffe Institute. Truy cập ngày 11 tháng 11 năm 2021.
  3. ^ “NIOSH Pocket Guide to Chemical Hazards #0555”. Viện An toàn và Sức khỏe Nghề nghiệp Quốc gia Hoa Kỳ (NIOSH).

Liên kết ngoài

[sửa | sửa mã nguồn]