Minh đế
Giao diện
(Đổi hướng từ Minh Đế)
Minh Đế (chữ Hán: 明帝) là thụy hiệu hoặc tôn hiệu của một số vị quân chủ trong lịch sử các triều đại phong kiến ở khu vực Á Đông.
Danh sách
[sửa | sửa mã nguồn]- Đường Đức Minh Đế (truy tôn)
- Hán Minh Đế (gọi tắt theo thụy hiệu gốc là Hiếu Minh Đế)
- Ngụy Minh Đế
- Tấn Minh Đế
- Hậu Triệu Minh Đế
- Tiền Tần Cảnh Minh Đế
- Địch Ngụy Minh Đế (truy tôn)
- Đại Minh Đế (truy tôn)
- Bắc Ngụy Hiến Minh Đế (truy tôn)
- Tiền Tống Minh Đế (trước đây từng giữ tước hiệu Hoài Dương Minh Vương và Tương Đông Minh Vương)
- Nam Tề Minh Đế
- Lương Minh Đế (có thụy hiệu khác là Giản Văn Đế, trước đó có tước hiệu Tấn An Minh Vương hay Tấn An Giản Văn Vương)
- Tây Lương Minh Đế (gọi tắt theo thụy hiệu thật là Hiếu Minh Đế)
- Bắc Chu Minh Đế
- Tùy Minh Đế (có thụy hiệu khác là Dạng Đế)
- Đường Minh Đế (thụy hiệu gốc gọi tắt là Minh Hiếu Đế, trong các giai thoại văn học thường sử dụng là Đường Minh Hoàng). Đường Minh Đế là nhân vật duy nhất được nhắc đến trong bài nhạc vàng "Một chuyến bay đêm" st của "Song Ngọc và Hoài Linh"
- Đinh Minh Đế (tôn hiệu, có thụy hiệu là Tiên Đế nhưng thường gọi là Đinh Tiên Hoàng)
- Đại Lý Thiên Minh Đế
- Đại Lý Thượng Minh Đế
- Hậu Tống Minh Đế (truy tôn, trước tự xưng là Tiểu Minh Vương)
- Việt Nam Lê Minh Đế (truy tôn)
- Việt Nam Nguyễn Minh Đế (truy tôn)