Thiếu đế
Giao diện
(Đổi hướng từ Hán Thiếu Đế)
Thiếu Đế (chữ Hán: 少帝) là cách gọi của một số vị Hoàng đế Đông Á bị phế truất khi còn nhỏ tuổi, tương đương có Phế Đế, Thương Đế, Mạt Đế, Mạt Chủ, Hậu Chủ.
Việt Nam
[sửa | sửa mã nguồn]- Mai Thiếu Đế (722-723)
- Đinh Thiếu Đế[1] (979-980)
- Trần Thiếu Đế (1398-1400)
Trung Quốc
[sửa | sửa mã nguồn]- Tây Hán Tiền Thiếu Đế (188 TCN–184 TCN)
- Tây Hán Hậu Thiếu Đế (184 TCN–180 TCN)
- Đông Hán Tiền Thiếu Đế (125)
- Đông Hán Hậu Thiếu Đế (189) có thụy hiệu khác là Hoài Vương
- Tào Ngụy Thiếu Đế (254-260)
- Hậu Triệu Thiếu Đế (439) có thụy hiệu khác là Thành Đế
- Lưu Tống Thiếu Đế (423-424)
- Đường Thiếu Đế (710) có thụy hiệu khác là Thương Đế
- Hậu Tấn Thiếu Đế (942-946) có thụy hiệu khác là Xuất Đế
- Nam Tống Thiếu Đế (1274-1276) có tôn hiệu là Cung Đế
Xem thêm
[sửa | sửa mã nguồn]- Hậu Chủ
- Mạt Chủ
- Tiên Chủ
- Động chủ
- Phu Tử
- Quốc mẫu
- Mẫn Đế
- Cung Đế
- Thương Đế
- Cộng Vương
- Tống Thiếu Đế
- Hán Thiếu Đế
Chú thích
[sửa | sửa mã nguồn]- ^ Việt Giám thông khảo tổng luận, Lê Tung, ĐVSKTT.